Sau khi học xong khóa y tá , tôi được giữ lại tập sự ở một trạm y tế xă...lương mỗi tháng được 20 đồng, ăn cơm tập thể...thỉnh thoảng mua được một ít nhu yếu phẩm ..th́ mang về cho mẹ !!!
Tiền...xài th́ không đủ nhưng không xài th́ ... dư !!!
Những năm tháng đó cuộc sống khó khăn lắm lắm... vật phẩm muốn mua cũng không có mà mua , nếu mua được th́ giá rất cao ... tiền cũng muốn có mà khó kiếm tiền ...
Nơi công việc mới th́ có những quy định mới...tôi là "thanh niên" nên cũng đuọc kết nạp vào sinh hoạt ở Đoàn TN , mỗi tháng họp mặt một lần...để đánh giá những ǵ làm được và những ǵ chưa được nhằm chấn chỉnh cho kịp thời.
Trong nhóm có hơn chục người..mặc dù sinh hoạt chung, biết mặt nhau...nhưng không phải là bạn của nhau ,tôi với Th cũng vậy..chưa nói với nhau câu nào...nhưng anh ĐN " trưởng nhóm " lại là một người Huế ở Phú Bài cùng " di cư " vào miền Tây nam bộ, cùng định cư ở một ấp nên có biết nhau...
Một hôm , tôi đang lúi húi sắp xếp quầy dược th́ Th đến, đưa cho tôi mảnh giấy gấp đôi..nội dung như sau :
" N thân mến
Anh biết em cũng nghèo , anh cũng nghèo , Th cũng nghèo...nhưng chính cái nghèo là nhịp cầu cho chúng ta gần nhau hơn...
Mai Th lên đường nhập ngũ...mà nó nghèo quá ..anh cũng nghèo...em giúp anh 20 đồng cho Th làm lộ phí nhé !!!
Cảm ơn em !
Anh em ḿnh sẽ nói chuyện sau nhé ! Kư tên : ĐN "
Đọc xong , tôi ngó Th một cái rồi quay vào trong lấy tờ 20 đồng (tiền để dành ) kẹp trong một tấm giấy khác ghi ḍng chữ " Dạ..không có chi "...rồi đưa cho Th và nói :
- Nhờ anh đưa cái nầy cho anh ĐN !
Th cầm tờ giấy gấp đôi trong đó có tiền và quay đi...
Việc này ...sau đó không ai nhắc lại và ch́m vào quên lăng ( riêng tờ giấy của ĐN th́ tôi giữ gần bốn chục năm...mới bỏ )
******
Mười mấy năm sau...
Vật đổi sao dời...tôi cũng chuyển ngành...
Ở chỗ tôi bỗng dưng nhà nhà buôn hột điều...người người buôn hột điều...xem chừng có vẻ khấm khá lắm...
Tôi thắc mắc với chị bạn dạy chung th́ chị cho biết là ở thị trấn đang có một công ty XNK nào đó về thu mua hột điều .
-Á..hay là hai chị em ḿnh mùa hè này đi buôn hột điều đi !
Tôi đề nghị .
- Ừ he...
Hai đứa tôi bàn bạc xong...chọn một ngày đẹp trời để " dấn thân vào chốn giang hồ hiểm ác "...không mong nhà lầu xe hơi chỉ mong đầu năm học tới có thể sắm sửa chỉn chu cho các cô chiêu cậu ấm nhà chúng tôi nhập học mà thôi...
Hai đứa cơm no chắc bụng , vốn liếng lận lưng...mỗi đứa một cái giỏ đệm xách theo cái cân xách tay và hai b́nh toong nước....mưa .
Từ đầu kênh tới cuối kênh dài tầm mười hai cây số...chúng tôi đi đến cuối kênh th́ ṿng về...mua cũng được hơn hai chục kư hột điều... mỗi đứa một bên đổi tay qua lại ..mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau nhảy múa.. nước hết th́ ghé nhà dân xin uống ( được cái ở miền Tây nam bộ nhà nào trước sân cũng có lu nước mưa úp một cái gáo dừa hoặc cái ca chỉ cần nói " chủ nhà ơi cho xin miếng nước .." là múc uống thôi )
....
Mệt nhọc là thế nhưng bọn tôi vừa đi vừa cười nói...vừa tự ru ngủ ḿnh (v́ mua một kư một ngàn ... đem đi cân lại một ngàn hai th́ lời hai trăm rồi c̣n ǵ.. mà mua được tới hai chục kư lận ) :
- Ngày nào mà ḿnh cũng mua được như này th́ hết mùa hè này chắc bọn ḿnh giàu luôn rồi he...
- Ờ mà nếu kênh ḿnh hết hột điều th́ ḿnh đi kênh khác...
Cứ thế...vừa đi vừa về hơn hai mươi cây số - đi bộ nha -....rồi ai về nhà nấy..hân hoan ngủ nghỉ để...mơ tiếp...giấc mơ hột điều !!!
Sáng hôm sau , chúng tôi- vẫn cách cũ- hộ tống giỏ hạt điều ra bến xe lam thẳng tiến cty Xnk nọ...
Khi vừa xuống xe th́ bác tài xế chỉ cho bọn tôi bên kia đường có nhà kia mua giá cao nhất ở đây...chúng tôi sang đó , họ xem xong th́ đồng ư mua giá một ngàn hai nhưng phải nhặt hết hạt xấu hạt bé ra..họ chỉ mua hạt cùng cỡ..không mua xô .
Tôi không chịu...xách trở ra và bàn nhau là qua bán cho bên Xnk đi
Hai đứa xách giỏ hạt điều qua cty Xnk...một người ra hỏi và dẫn bọn tôi sang pḥng bên để cho nhân viên xem hàng...
Buóc vào cửa pḥng , nh́n lên cái bàn kê giữa pḥng , trên bàn có cái ..ghi chữ " Giám đốc " và Th đang ngồi đó ( không biết có phải hắn là GĐ không nữa..)
Tôi nh́n thấy hắn...trong bụng nhớ lại chuyện xưa ..nhưng tôi không chào hắn... (tôi giữ đúng vị trí của ḿnh là người đi bán hàng...tiền tuy không có nhưng kiêu hănh th́ có thừa..)
Hắn nh́n thấy tôi....đứng lên đi vào trong....không thèm chào tôi !
Chúng tôi trao đổi với người mua hàng...việc.mua bán không thành...tôi quyết định mang sang bán cho bà bên kia...tiền lời đuọc bù vào hao hụt các hạt sâu hạt bé...mang số hạt này về cho sắp nhỏ đổi sương sa bánh lọt...coi như lăi...ṛng !!!
Kkkkkkk
Giang buôn bán của tôi và chị bạn kết thúc....và " giấc mơ hôm qua " cũng đă biến thành giấc mơ cỏ may ..nhẹ bỗng hay đi nhưng ghim vào ḷng chúng tôi những mũi ghim nhột nhạt..không đau nhưng có cái để trà dư tửu hậu về sau !!!
*****
Mụi mấy năm sau nữa...
Một hôm đi chợ..t́nh cờ tôi thấy Th vác leng vác cuốc đi làm mướn cho nhà bạn tôi...
Á..ǵ kỳ zậy ???
Tôi t́m bạn thắc mắc ..bạn tội nói rằng : - Nghỉ lâu gồi...sau đợt thu mua hạt điều rầm rộ không thành công ( hi ..giống tôi )..hắn về vườn luôn !
Và giờ th́ dùng súc trai già để..cày thuê cuốc mướn...
Sự đời quả thật khó lường !
Hai mươi đồng của tôi không ai trả..
Ân t́nh của tôi không ai lưu giữ...
Nhưng nếu nói đây là hai món nợ th́ nợ nào dễ trả nhất...ai có thể trả lời dùm tôi không ???
C̣n tôi...tôi quay lại đ̣i ông trời..trả công bằng cho tôi thôi !!!
Bởi v́ thiên hạ nói " Hoàng thiên bất phụ hảo tâm nhân"
Người trong thiên hạ có thể phụ con nhưng ông th́ không...đúng không Hoàng thiên !!!
Tôi luôn luôn tin như thế !!!
VietBF©sưu tập
|