Cảm ơn em đă sinh cho anh hai cô công chúa tuyệt vời. Em là người có học thức, tŕnh độ, là trưởng pḥng của một công ty lớn. Em giỏi giang, anh rất mừng khi có được em, con anh hạnh phúc khi có người mẹ như em. Em là người phụ nữ hiện đại và thành đạt, làm cho anh tự hào, khi bạn bè anh khen em với ánh mắt ghen tỵ.
Nhưng em đă thay đổi khi anh đón mẹ về chăm. Nhà ta rộng răi, có người giúp việc, sao em lại khó chịu với mẹ thế. Mẹ đă bị lẫn rồi, c̣n nhận thức được nữa đâu, em đừng nhăn mặt khi mẹ tè dầm, em c̣n trẻ thế, nhiều khi em c̣n nhớ nhớ quên quên nữa là.
Nếu em không muốn bị cô lập trong chính ngôi nhà của ḿnh, th́ em hăy thay đổi đi. Anh và con rất thương bà nội, bởi v́ có bà mới có anh, có anh mới có con anh. Rồi tương lai em cũng sẽ già, sẽ lẫn giống như mẹ, lúc ấy con đối xử với em như em đối xử với mẹ bây giờ, em thấy sao.
Mẹ giờ vô hại rồi, em không cần lo chuyện mẹ chồng nàng dâu nữa. Anh chỉ cần em tôn trọng mẹ thôi. Em rất có hiếu và thương yêu mẹ em cơ mà. Vậy sao với mẹ anh, em không làm được như thế.
Chăm mẹ một tay chị giúp việc lo, em đâu phải làm việc nhà. Anh nghe con kể lại em quát mẹ khi mẹ lỡ ị ra quần, anh buồn lắm. Em là người có học thức, nhưng nhận thức em để đâu rồi.
Anh xin lỗi. Anh không thể yêu thương một người hắt hủi mẹ anh như thế. Mong em nghĩ lại, để chúng ta c̣n là một gia đ́nh. C̣n nếu không, anh bắt buộc phải chia tay em, để giữ lấy mẹ, mẹ đă yếu lắm rồi, c̣n sống được bao lâu nữa đâu.
Cuối tuần anh về, công việc giải quyết chưa xong. Anh hy vọng rằng, sẽ thấy em của trước kia, đang ngồi bón cơm cho mẹ, khi anh bước vào nhà. Mẹ và em, anh không muốn mất ai cả. Xin em đấy, v́ con, nha em...
VietBF©sưu tập
|