
Ai bảo già là hết xí quách
Là không c̣n hờn trách yêu đương
Ai bảo già là không vấn vương
Không nồng cháy như đương tuổi trẻ
Ai bảo già là không vui vẻ
Nụ cười không c̣n khoẻ như xưa
Ai bảo già sợ nắng sợ mưa
Sợ sương gió không ưa trời lạnh
Tuổi tuy già nhưng t́nh khoẻ mạnh
Vẫn nhớ nhung vẫn chạnh cả ḷng
Khi xa cách rơi ḍng lệ nhỏ
Vẫn hờn ghen cửa ngỏ then cài
Vẫn muốn nghe nói yêu em hoài
Vẫn mong đợi như ngày ḥ hẹn
Tay trong tay ngại ngùng e thẹn
Ngồi bên nhau cho vẹn cuộc t́nh
Dẫu bạc đầu vẫn bóng với h́nh
Vẫn nồng nàn gọi ḿnh ơi hỡi
Mặc miệng đời cho rằng quái gỡ
Sống vui tươi kẻo lỡ thời gian
Tâm thanh thản b́nh an một kiếp
Tuy tuổi già chàng thiếp bên nhau
Đâu cần phải hẹn đến kiếp sau
Ai bảo già không trao t́nh ư .
VietBF@sưu tập