Tôi và Minh chơi với nhau từ thuở c̣n mặc đồng phục cấp hai. Hai đứa từng chia nhau từng chiếc bánh bao nóng hổi trước cổng trường, cùng nhau trốn học đi đá bóng, thề ước sẽ măi là bạn thân đến già.
Khi Minh cưới vợ, tôi là phù rể chính. Khi tôi sinh con đầu ḷng, anh trở thành bố đỡ đầu đứa bé. Gia đ́nh hai bên coi nhau như ruột thịt. Cho đến cái ngày tôi phát hiện ra sự thật kinh hoàng giữa Minh - người bạn thân nhất của tôi và em gái ruột của tôi, đứa em mà nó từng dạy bảo như em ruột.
Em gái tôi - Hà - kém tôi 5 tuổi, từ nhỏ đă coi Minh như anh trai. Khi Hà lấy chồng, Minh c̣n giúp sửa sang nhà cửa, chuẩn bị đám cưới chu đáo. Chồng Hà là một kỹ sư xây dựng tốt bụng, hiện đang công tác ở Đức. Em rể tôi có ngoại h́nh không phải xuất sắc nhưng rất yêu thương vợ con. Cái Hà nhà tôi th́ xinh xắn, sắc sảo, hồi trước lúc 2 đứa nó chuẩn bị lấy nhau, thằng Minh phản đối dữ lắm v́ nó bảo em rể kém sắc quá, không xứng với em gái chúng tôi.
Mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ khi chồng Hà đi nước ngoài. Tôi nhận thấy em gái ḿnh thường xuyên đi làm về muộn, lúc nào cũng bận rộn điện thoại. Nhưng tôi chẳng mảy may nghi ngờ, nói thật, nếu đặt vào vị trí của tôi, chắc cũng ít người thấy việc em gái đi làm về muộn, tăng ca làm thêm có ǵ đáng để phải nghi ngờ hết.
Tối hôm đó, tôi đến nhà Minh định rủ nó đi nhậu v́ tôi với vợ căi nhau 1 chút nhưng tôi không muốn ở nhà rồi thành ra 2 bên nặng lời với nhau. Vợ thằng Minh th́ cũng mới đưa con về quê ngoại.
Tôi có mật khẩu căn hộ chung cư của nhà Minh, chúng tôi thân nhau đến cái mức cứ tự tiện vào nhà nhau thoải mái cơ mà. Khi bước đến gần cửa, tôi nghe thấy tiếng cười đùa thân mật. Cánh cửa pḥng ngủ hé mở và tôi nh́n thấy cảnh tượng khiến tim ḿnh như ngừng đập: Em gái tôi đang nằm trong ṿng tay Minh, trên chiếc giường ngủ của vợ chồng thằng Minh.
Tôi đứng chết lặng, tay run bần bật làm rơi chai rượu mang theo. Tiếng chai vỡ khiến hai người giật ḿnh quay lại. Khoảnh khắc ấy, tôi nh́n thấy sự hoảng loạn trong mắt họ, những kẻ đang phản bội những người thân yêu nhất.
Sau đó, cả 2 ngồi khai rằng mối quan hệ này đă kéo dài gần một năm. Hà thường bảo đi làm thêm nhưng thực chất là hẹn ḥ bí mật với Minh. C̣n thằng bạn thân của tôi vẫn tỏ ra là người chồng mẫu mực, sáng đưa con đi học, chiều lại đi gặp nhân t́nh.
Đau đớn nhất là cả hai đều biết rơ họ đang phản bội ai - vợ của Minh, chồng của Hà, và cả tôi - gia đ́nh của cả 2 đứa nó.
Sau một tuần trăn trở, tôi quyết định gặp riêng từng người. Với Minh, tôi nói thẳng: "Mày có biết mày đang phá hủy bao nhiêu gia đ́nh không? Tao và mày chơi nhau 20 năm, tao không ngờ mày lại để mất lư trí như vậy."
Với em gái, tôi hỏi: "Em có nghĩ đến chồng em đang vất vả nơi xứ người không? Có nghĩ đến các con em không?"
Cả hai đều khóc lóc xin lỗi, nhưng tôi biết mọi chuyện không thể dễ dàng tha thứ.
Cuối cùng, tôi quyết định nói sự thật với vợ Minh và gọi điện cho em rể. Những ngày sau đó thật kinh khủng. Vợ Minh đuổi anh ta ra khỏi nhà, em rể tôi từ Đức về nước trong cơn sốc. Nhưng kỳ lạ thay, sau tất cả, em rể tôi đă chọn tha thứ để giữ gia đ́nh.
C̣n tôi, tôi mất đi người bạn thân nhất, mất đi cả mối quan hệ tốt đẹp với đứa em gái. Nhưng nếu hỏi tôi có hối hận không th́ chắc chắn là không. Cho dù phải làm lại cả ngàn lần th́ tôi vẫn sẽ nói ra sự thật.
Câu chuyện này dạy tôi rằng không có t́nh bạn nào đáng giá bằng sự trung thực, không có bí mật nào đáng để che giấu bằng cái giá phải trả là lương tâm. Đôi khi, làm điều đúng đắn lại khiến ta trở nên cô độc, nhưng đó là sự cô độc trong thanh thản.
Tôi vẫn thường tự hỏi: "Liệu ḿnh có nên im lặng để bảo vệ mọi người?". Nhưng rồi tôi nhận ra, sự thật dù đau đớn đến đâu cũng cần được phơi bày, bởi chỉ có như vậy, mọi vết thương mới có cơ hội lành lại thực sự.
VietBF@ Sưu tập