
*Người ta nói rằng phụ nữ ở độ tuổi 40 và 50 thường “khó tính”.
Nhưng không—họ không khó tính. Họ chỉ đang làm những điều mà trước đây họ từng sợ không dám thử.
Họ đă học cách nói sự thật, thẳng thắn trước mặt bạn, mà không hề nao núng. Và họ không lăng phí năng lượng để lo lắng về phản ứng của người khác. Tại sao phải làm vậy? Họ đă trải qua hàng thập kỷ điều hướng những ngă rẽ của cuộc đời, và giờ đây họ biết rơ rằng không nên làm mờ ánh sáng của ḿnh chỉ để người khác thoải mái.
Những người phụ nữ này đă thành thạo nghệ thuật tự chấp nhận. Họ không chấp nhận những điều vô nghĩa hay lăng phí thời gian vào những thứ không mang lại giá trị cho họ. Họ trở nên tự tin—không phải v́ họ ngừng quan tâm, mà v́ họ bắt đầu quan tâm đến bản thân ḿnh nhiều hơn.
Lần đầu tiên, họ có thể nói “không” mà không cảm thấy tội lỗi.
Họ ngừng làm những việc chỉ để làm hài ḷng người khác nếu điều đó không mang lại niềm vui cho họ.
Và hăy rơ ràng: đây không phải là sự tàn nhẫn—đây là sự trưởng thành.
Đó là nhận ra rằng cuộc đời quá ngắn để sống v́ sự tán thành của người khác.
Đó là hiểu rằng tính chân thật quan trọng hơn việc được yêu thích.
Đó là việc chấp nhận con người thật của bạn, không xin lỗi và mănh liệt.
V́ vậy, khi bạn thấy một phụ nữ ở độ tuổi 40 hoặc 50 đặt ra ranh giới, nói lên suy nghĩ của ḿnh, hay rời bỏ những ǵ không c̣n phù hợp với cô ấy, đừng gọi cô ấy là “khó tính”. Hăy gọi cô ấy là khôn ngoan. Gọi cô ấy là mạnh mẽ. Gọi cô ấy là tự do.
Bởi v́ cô ấy cuối cùng đă nhận ra điều mà chúng ta vẫn đang học hỏi:
Người duy nhất bạn cần làm hài ḷng… là chính bạn.
VietBF@sưu tập