Ly hôn rồi tái hôn nhưng sau một thời gian, cuộc hôn nhân mới không như ư, tôi đă ngoại t́nh với chính chồng cũ của ḿnh và nhận ra ḿnh đă đánh mất một người đàn ông tốt.
Tôi lấy chồng năm 25 tuổi. Anh là mối t́nh đầu, cũng là người đàn ông đầu tiên tôi tin tưởng gửi gắm trái tim ḿnh. Chúng tôi từng cùng nhau trải qua bao cơ hàn để có được hạnh phúc.
Nhưng cuộc sống hôn nhân không như mơ. Sau cưới, anh trở nên vô tâm, mọi lời ngọt ngào ngày xưa dần nhường chỗ cho sự im lặng, thờ ơ và trách móc.
Tôi đau khổ nhận ra ḿnh đă sai lầm. Ảnh minh họa: PX
Không chỉ xích mích với chồng, tôi c̣n chịu gánh nặng tâm lư khi sống chung với bố mẹ anh. Mẹ anh nói ǵ, anh cũng bảo tôi cố gắng nhịn v́ dù sao mẹ cũng là người lớn, không thể hỗn hào. Anh muốn bố mẹ về già được sống thoải mái.
Tôi từng nói phải ra ngoài ở riêng để thoát khỏi cuộc sống chung đụng, mâu thuẫn nhưng anh không chịu. Khi đó, tôi chưa có nhiều tiền nên cũng không dám quyết đoán. C̣n anh v́ mẹ mà bỏ qua những lời nói, sự kêu ca của tôi.
Sự mệt mỏi trong cuộc sống chung đụng đă giết chết t́nh yêu của tôi. Chúng tôi ly hôn sau 6 năm. Anh không níu kéo v́ anh cảm nhận được t́nh cảm của tôi dành cho anh đă phai nhạt.
Dù đau khổ nhưng tôi tin rằng ngoài kia, chắc hẳn c̣n có người đàn ông biết yêu thương và trân trọng tôi hơn thế.
Tôi gặp chồng hiện tại sau gần 2 năm ly hôn. Lúc mới gặp nhau, anh tỏ ra ân cần, tử tế. Tôi nghĩ anh chính là mẫu đàn ông mà tôi t́m kiếm lâu nay. Thế là tôi bước vào cuộc hôn nhân thứ hai, với niềm tin đă chọn đúng người.
Nhưng đời chẳng như phim. Sau đám cưới, tôi phát hiện chồng mới có những mặt tối mà anh đă khéo léo che giấu. Anh nghiện rượu. Mỗi lần say là về nhà đập phá, chửi bới. Anh c̣n đánh bạc, từng nợ người ta gần 500 triệu đồng.
Tôi mang thai mà phải đi làm đến gần ngày sinh v́ anh không kiếm nổi đồng nào. Càng sống bên anh, tôi càng thấy chán nản. Tôi rơi vào trầm cảm sau sinh, trải qua những ngày dài ôm con trong nước mắt, không ai hỏi han, không ai giúp đỡ. Gia đ́nh chồng th́ xa cách, bạn bè lần lượt biến mất.
Trong cơn tuyệt vọng ấy, tôi nhắn tin cho chồng cũ, người đàn ông từng lạnh nhạt với tôi, nhưng ít nhất chưa bao giờ để tôi phải lo về chuyện cơm áo.
Chồng cũ của tôi cũng đă lấy vợ được vài tháng. Người ta bảo “t́nh cũ không rủ cũng tới”, quả không sai. Một vài tin nhắn hỏi han, vài lần gọi điện khuya, rồi một lần gặp lại… và chúng tôi đă đi quá giới hạn.
Tôi thấy ḿnh thật tệ. Nhưng lạ lùng thay, trong ṿng tay chồng cũ, tôi lại thấy ḿnh được an ủi, được sống đúng là ḿnh. Anh không trách tôi rời bỏ anh năm xưa, chỉ lặng lẽ nghe tôi kể về cuộc sống hôn nhân ngột ngạt hiện tại.
Tôi khóc, lần này anh không im lặng nữa. Anh lau nước mắt cho tôi, nói lời an ủi tôi. Bây giờ, anh đă có nhà riêng, có cuộc sống khác. “Giá như ngày đó tôi đợi được đến lúc này…”, tôi tự nhủ.
Sau 3 năm tái hôn, tôi đă ngoại t́nh. 3 năm nếm trải cuộc hôn nhân mới, tôi lại nhận ra, chồng cũ chính là người đàn ông có thể khiến tôi dốc bầu tâm sự, là người tôi muốn dựa vào lúc khổ đau chứ không phải người chồng hiện tại.
Chúng tôi bắt đầu vụng trộm. Hai con người chán nản cuộc hôn nhân mới đă t́m về với nhau để ôn lại kỷ niệm cũ. Tôi biết, chuyện này chẳng thể kéo dài. Lương tâm tôi dày ṿ. Tôi sợ một ngày chồng mới biết, sợ con tôi lớn lên và biết mẹ nó đă phản bội bố. Tôi cũng sợ chính ḿnh v́ tôi là kẻ không ra ǵ, ly hôn dễ dàng rồi lại tiếp tục phản bội chồng mới.
Liệu tôi có thể sống cuộc đời này bao lâu, ngoại t́nh với chồng cũ bao lâu nữa? Tôi hối hận vô cùng, hối hận v́ năm xưa đă ly hôn anh, bỏ đi người đàn ông tôi thực ḷng yêu thương.