Phúc khí không tự nhiên mà có, đây là 7 thói quen âm thầm rút cạn vận may của bạn mỗi ngày.
Người xưa nói: "Phúc hữu họa sở ỷ, họa hữu phúc sở sinh" – trong cái may mắn có mầm họa, và ngược lại, họa có thể là khởi đầu của phúc. Nhưng có một sự thật mà ít người để tâm: Nhiều hành vi tưởng là “hưởng phúc” lại đang ngấm ngầm làm hao ṃn chính phúc phần của bản thân.
Chúng ta sinh ra đều mang theo một phần phúc báo nhất định – giống như tài khoản ngân hàng vô h́nh mà vũ trụ gửi tặng. Nhưng đừng nghĩ rằng phúc khí là vô hạn, muốn dùng bao nhiêu cũng được. Phúc nếu chỉ dùng mà không biết tích lại, đến lúc “rút sạch tài khoản”, cuộc sống sẽ bắt đầu trắc trở, vận rủi kéo đến, mọi chuyện khó suôn sẻ.

Vậy làm sao để tránh tiêu sạch phúc khí trong vô thức? Câu trả lời nằm ở sự cân bằng giữa “tích phúc” và “tiêu phúc” – giống như quản lư tài chính: Vừa phải biết kiếm thêm, vừa phải biết chi tiêu hợp lư.
Tích phúc không phải là điều xa vời. Đôi khi, chỉ là hành động nhỏ như nhặt một mảnh rác, nhường ghế cho người lớn tuổi, hay dành thời gian làm thiện nguyện – đều là những hạt giống lành giúp phúc khí âm thầm sinh sôi.
Ngoài ra, việc tụng kinh, thắp hương ở chùa, sống tiết kiệm, siêng năng, yêu thương người thân, trân trọng tự nhiên… cũng là những cách tích đức tích phúc hiệu quả. Những giá trị tốt đẹp trong truyền thống Á Đông – từ tôn trọng người già đến sống nhân hậu đều đang góp phần “gửi tiền” vào tài khoản phúc báo của bạn.
Ngược lại, những thói quen tưởng như vô hại lại đang rút cạn phúc phần từng ngày: Ăn uống vô độ, mua sắm xa hoa, phung phí đồ ăn, sống buông thả, theo đuổi khoái lạc… tất cả đều là hành động “tiêu phúc”. Nhiều người nghĩ rằng sống hưởng thụ là đang “hưởng phúc”, nhưng thực ra, đó là đang đổi phúc lấy khoái cảm ngắn ngủi.
Thậm chí, theo các nhà tu hành, việc ăn thịt, đặc biệt là ăn nhiều thịt đỏ, cũng cần đến phúc khí để “trả giá”. Bởi thế, người tu hành thường ăn chay, sống thanh đạm, giữ đời sống tinh thần trong sáng để giảm bớt việc tiêu hao phúc đức.
Có câu: “Ăn khổ là trả nghiệp, ăn sướng là tiêu phúc”. Sống quá sung sướng khi chưa đủ phúc để gánh, th́ hạnh phúc đó cũng như bọt nước, sớm nở tối tàn. Vậy nên mới có chuyện “vui quá hóa buồn” – khi đỉnh cao hưởng thụ vừa qua đi, là chuỗi ngày thử thách nối tiếp xuất hiện.
Một cách để kiểm tra ḿnh có đang tích hay tiêu phúc không, đó là mỗi ngày hăy tự hỏi:
- “Hôm nay ḿnh đă làm ǵ để tạo thêm phúc báo?”
- “Có hành vi nào khiến ḿnh tiêu hao phúc khí mà không nhận ra không?”
Người sống thiện, phúc tuy chưa tới, họa đă tránh xa. Người làm điều xấu, họa chưa tới nhưng phúc đă rời đi.
Tích phúc khó, tiêu phúc dễ. Thế nên, sống tối giản thôi cũng là một cách giữ ǵn phúc đức. Đừng quá đầu tư vào vẻ ngoài hay vật chất, hăy đầu tư cho tâm hồn, suy nghĩ và nhân cách. Càng “low profile” trong lối sống, càng “high profile” ở khí chất và vận mệnh. Phúc khí giống như ánh sáng dịu dàng: Không ồn ào, không phô trương, nhưng khi có rồi th́ cả thế giới sẽ dịu lại trước mắt bạn. Sống có phúc không phải sống giàu, mà là sống đúng.
VietBF@sưu tập