Con yêu dấu của mẹ,
Nếu có thể làm điều ǵ đó – dù chỉ là nhỏ nhoi – để giúp con thoát khỏi những ngày mỏi mệt này, xin con hăy nói cho mẹ biết. Làm ơn… Hăy cho mẹ một dấu hiệu, một lời th́ thầm, một ánh mắt thôi cũng được. Mỗi đêm, mẹ thiếp đi trong nỗi day dứt không nguôi, mang theo câu hỏi đau đáu như gai nhọn trong tim: “Mẹ đă sai ở đâu? Mẹ đă bỏ lỡ điều ǵ?” Phải chăng mẹ nên dịu dàng hơn, lắng nghe nhiều hơn, kiên nhẫn hơn…? Mẹ đă mất con từ lúc nào mà không hay biết?
Đă có những khoảnh khắc mẹ nh́n vào con – khuôn mặt ấy, vẫn là khuôn mặt mẹ từng nâng niu từng đường nét – mà mẹ lại không thể nhận ra con nữa. Không phải v́ con khác đi, mà v́ ánh nh́n trong mắt con đă không c̣n như trước. Đôi mắt ấy từng ngời sáng niềm vui, từng trong trẻo như nắng mai. Giờ đây, trong mắt con là mỏi mệt, là khép kín, là u buồn đến nhói ḷng. Mẹ cảm thấy bất lực. Mẹ – người đă mang con trong ḷng suốt chín tháng mười ngày, yêu con bằng tất cả linh hồn và máu thịt – lại chẳng thể cứu con khỏi bóng tối đang bao phủ tâm hồn con.
Con có biết không, không ǵ đau đớn hơn cảm giác nh́n đứa con ḿnh yêu thương từng ngày lụi tàn đi… và ḿnh th́ không thể làm ǵ ngoài việc ở lại, lặng lẽ hiện diện. Dù con chẳng c̣n muốn thấy mẹ. Dù mẹ chẳng c̣n là chốn con t́m về mỗi khi yếu ḷng. Dù những giọt nước mắt mẹ chỉ biết rơi lặng thầm, phía sau lưng con.
Mẹ không sợ nếu con vấp ngă – dù là một lần hay trăm lần. Mẹ không trách nếu con rời xa, nếu con nổi giận, nếu con khép ḷng lại với mẹ. Bởi t́nh yêu mẹ dành cho con… chưa từng phai nhạt. Nó chưa bao giờ tắt, chưa bao giờ mỏi ṃn. Dù đau, nó vẫn tha thiết. Dù tổn thương, nó vẫn tin. Dù con không c̣n tin vào chính ḿnh, th́ mẹ vẫn tin con – bằng tất cả trái tim người mẹ.
Mẹ biết, mẹ không c̣n là người có thể giải quyết mọi rắc rối trong đời con như khi con c̣n bé. Nhưng mẹ vẫn c̣n một điều, mạnh mẽ hơn tất cả lời khuyên: Đó là khát vọng cháy bỏng được thấy con sống thật sự – không phải chỉ là tồn tại. Mẹ ước được thấy con tự do, vui sống, được là chính con – chứ không phải cái bóng nhợt nḥa mà cuộc đời vô t́nh tạo ra.
Mẹ không muốn đánh mất con – trong khi con vẫn đang ở đây, vẫn đang thở, vẫn đang sống. Mẹ chỉ muốn con nhớ rằng: mẹ vẫn ở đây. Luôn ở đây. Với ṿng tay rộng mở, với trái tim luôn chờ đợi. Chờ đến một ngày, con quay về và th́ thầm: “Mẹ ơi, con mệt rồi. Con muốn bước ra khỏi bóng tối này.”
Ngày ấy, mẹ sẽ nắm tay con. Đi cùng con. Không phán xét, không khơi lại nỗi đau xưa. Chỉ là đi bên con – từng bước, nhẹ nhàng, âm thầm. V́ không có điều ǵ khiến mẹ hạnh phúc hơn việc được thấy con trở lại – với chính ḿnh, với ánh sáng, với sự hồn nhiên thuần khiết mà mẹ biết con vẫn c̣n giữ trong tim.
Mẹ vẫn ở đây. Và mẹ sẽ luôn ở đây.
Dơi theo con.
Yêu thương con.
Không điều kiện. Không giới hạn. Không bao giờ rời xa.
VietBF@sưu tập
|