Có một người đàn ông nghèo mỗi ngày đều dẫn con lừa của ḿnh băng qua biên giới từ vương quốc này sang vương quốc khác. Những người lính biên pḥng nghi ngờ ông ta đang buôn lậu thứ ǵ đó, nên mỗi ngày khi ông ta đi qua, họ đều lục soát kỹ lưỡng người ông và bao tải trên lưng con lừa. Nhưng họ chẳng bao giờ t́m thấy ǵ cả.
Một thời gian sau, người đàn ông bắt đầu mặc quần áo sang trọng và mua một căn nhà lớn. Những người lính biên pḥng lại càng nghi ngờ hơn, tin chắc rằng ông ta đang buôn lậu. Họ gia tăng kiểm tra kỹ lưỡng ông và con lừa mỗi ngày — nhưng lần nào họ cũng chỉ t́m thấy rơm.
Sau 30 năm lặp lại việc này hằng ngày, một trong những người lính biên pḥng nghỉ hưu. Một hôm, khi ông ta đang đi dạo trên phố, ông bắt gặp người đàn ông kia và nói:
“Nghe này, tôi không c̣n là lính biên pḥng nữa và tôi cũng không thể làm hại ông. Tôi hứa sẽ không nói với ai, nhưng chỉ v́ sự thanh thản trong ḷng, xin ông hăy nói cho tôi biết ông đă buôn lậu thứ ǵ suốt ngần ấy năm.”
Người đàn ông trả lời:
“V́ tôi biết giờ ông không thể bắt tôi được nữa, tôi sẽ nói thật. Tôi đă buôn lậu… lừa.”
VietBF@ sưu tập