HOME
HOME
24h
24h
USA
USA
GOP
GOP
Phim Bộ
Phim Bộ
Phim-Online
Phim On
News-Clips
Clips
Playlist
Playlist
Breaking
Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2005-2011 (closed)

 
 
Thread Tools
Old 10-22-2011   #1
johnnydan9
R10 Vô Địch Thiên Hạ
 
johnnydan9's Avatar
 
Join Date: Nov 2007
Location: LCN
Posts: 55,869
Thanks: 40
Thanked 564 Times in 514 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1 Post(s)
Rep Power: 74
johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7
johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7
Default Sợ hơn “ma cà rồng”

Ma tuư đáng sợ. Điều đó th́ đă hẳn. Nó c̣n sợ hơn cả “ma cà rồng”, nếu trái đất thật sự có cái gọi là ma. Tôi chua xót nghĩ vậy, khi thoáng thấy bóng hai người chống sào đứng đợi dưới bến thuyền ven ḷng hồ Thác Bà (Yên Bái) mênh mông hơn 1.300 ḥn đảo.

Lănh đạo Trung tâm Giáo dục và Lao động xă hội Yên Bái - anh Ngọc và anh Huấn - lại đón tôi thăm dinh cơ điệp trùng... con nghiện của họ. Chưa kịp chào hỏi, lại nghĩ đến anh chàng Đỗ Lê Chiến - người cả đời nghiện ma tuư (người TP.Yên Bái) đă lập kỷ lục là đào địa đạo 7m từ nền nhà ḿnh, chui xuống hố xí tự hoại, “độn thổ” sang nhà nghỉ Hoa Lâm bên cạnh để trốn khỏi xiềng xích 3 năm của gia đ́nh. Anh ta vừa ra trại, no dồn đói góp, hút một trận tơi bời và mới chết v́ sốc thuốc. Chao ôi, chỉ có duy nhất cách là đến khi chết rồi mới hết được nghiện hả Chiến?


Các học viên rất nền nếp học tập và cai nghiện ma tuư tại Trung tâm Giáo dục và Lao động xă hội tỉnh Yên Bái.
Chỉ đến khi chết mới hết được nghiện
Rừng xanh bạt ngàn, đàn đà điểu trại viên chăm sóc tung tăng nghểnh cổ thơ ngộ đón chào khách xa. Không một cán bộ nào ở cái trung tâm hơn 15 năm hoạt động cai nghiện này là không nhớ Đỗ Lê Chiến. Hơn chục con người đă quên thân rời các ḥn đảo, cố sức bơi vào đất liền để t́m hút hít, chích ma tuư và họ đă chết bởi bụng nước mênh mông của ḷng hồ Thác Bà. Chiến lại khác. Anh ta không trốn. Lúc nào cũng khúc chiết, dịu dàng, tay nghề thợ mộc th́ khét tiếng cả ngoài đời lẫn trong trại. Chỉ có điều ṿng đời của Chiến là loanh quanh tội t́nh: Nghiện - cai - lại nghiện - lại cai... Cai cho đến khi chết, nghiện cho đến khi chết ở tuổi gần 40.
Bị bố mẹ nhốt ở tổ 34, phường Đồng Tâm, TP.Yên Bái. Trong cũi sắt, ăn và phóng uế tại cái lồng nhỏ bé đó suốt vài năm, Chiến buồn. Đến một ngày anh ta dụ đứa con gái của ḿnh đến trước cửa lồng “để bố bón cho con ăn ngoan”. Chiến lừa lấy cái th́a của con làm dụng cụ, đào tung bệ xí, đào thông xuống hệ thống tự hoại, đào suốt 6 tháng, tiêu huỷ đất đá vào trong... gầm giường. Chiến đội gạch hoa nền nhà nghỉ Hoa Lâm cách nhà ḿnh... 7m rồi nhao lên mặt đất trong nỗi hăi hùng tột độ của vợ chồng anh Tuấn (chủ nhà nghỉ) vào đúng lúc họ đang mặn nồng. Đào xong công tŕnh khổng lồ đó, trong tay Chiến, chiếc th́a ăn cơm của trẻ con đă ṃn vẹt, tṛn xoe như một đồng xu.

Đỗ Lê Chiến - một người nghiện vừa chết và đem theo những “kỷ lục” buồn.
Những ngày lang thang ở Yên Bái, gặp từ tổ trưởng tổ dân phố 34 kia, gặp bố mẹ và các em Chiến, xác tín chuyện Chiến vác cuốc chim đánh mẹ, chém nhau lêu lao máu với em trai, doạ xử tội ông bố quyết tâm đóng cũi nhốt con... - tôi đă liên tục bị choáng. Bà Thảo - mẹ Chiến - khóc ṛng. Chiến th́ thản nhiên: “Tôi “phá ngục” là bởi v́ tôi cần tự do. Nhốt một người trong cũi 3 năm, rồi 4 năm, th́ liệu những kẻ nhốt người có c̣n là... người nữa không”.
Tôi thấy Chiến nói cũng rất có lư. Bây giờ th́ Chiến chết rồi. Sốc thuốc. Tôi từng nghĩ: Tất cả những ǵ có lư nhất và vô lư nhất của đủ các cơi mà con người từng biết đến kia, đều có ở hai chữ ma tuư. Xem phim, đọc sách về “ma cà rồng” th́ thấy rằng thứ ma kia nó c̣n có lư lẽ, có nghĩa t́nh của nó, riêng ma tuư, nó bất chấp tất cả. Ma tuư đáng sợ, đáng để người ta hoang mang hơn “ma cà rồng”.
“Này, ông kia c̣n đập găy hai lóng xương tay của ḿnh, dùng dao lam rạch bụng moi ruột ḿnh ra để... được đi viện. Và được trốn khỏi trại cai nghiện đi t́m ma tuư” - Giám đốc Ngọc kéo tay tôi, thẽ thọt. Áo xanh, nhẳng gầy, da ngăm đen, tóc đă lốm đốm bạc, nụ cười hiền hơn cả... người không nghiện oặt, Trịnh Văn Đồng (tên người nghiện rạch bụng) thoải mái tâm sự. Tôi ư nhị kéo thêm lănh đạo trại (những người giám sát, nghiên cứu hồ sơ, quản lư giáo dục, đồng thời là... cùng quê gần gũi với Trịnh Văn Đồng) vào tṛ chuyện. “Đừng nghe cave kể chuyện, đừng nghe con nghiện tŕnh bày”.
Thận trọng vậy, nhưng xem ra, sau khi kiểm tra thông tin, tôi thấy hầu như Đồng không có ư định nói dối điều ǵ cả. Một thái độ ṣng phẳng hay là kiểu không c̣n ǵ để mất. Nhà ở tổ 55 phường Yên Ninh, TP.Yên Bái, năm nay Đồng đă bước sang cái tuổi “hạn” 49 rồi. Tóc bạc, trắng tay. Cuộc đời Đồng phủ kín bởi những câu chuyện buồn bă liên quan đến ma tuư.
“Mẹ tôi bán hàng ở ga Yên Bái, cũng khá giả phết. Tôi học hết lớp 7, bỏ học theo bọn thằng Ngọc “đại bàng” và Dũng “quan tài” nhảy tàu trộm cắp. Mẹ bán hàng nên hồi bao cấp tôi đă có bánh, sữa, thịt thà ăn bét nhè. Mẹ tôi - Nguyễn Thị Nhớn - chết được 4 năm nay, thọ 82 tuổi. Bố tôi - Trịnh Văn Chung - có công với nước (thương binh), ông đánh giặc ǵ hồi xưa tôi không biết nữa. Ông chết từ năm 1989. Tôi nghiện ma tuư là do đi đào vàng ở Nậm Mười (một xă của huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái) từ năm 1983. Kiếm được, đêm lán trại buồn chả có việc ǵ làm. Thế là hút bàn đèn suốt 2 tháng. Về nhà thấy buồn bực, sợ nước sợ gió, suốt ngày nằm bẹp tai, tôi bảo không biết ḿnh bị làm sao. Đi hỏi th́ người ta bảo nghiện thuốc phiện rồi” - Đồng kể.
Ba mươi năm nghiện th́ đến tỉ phú cũng thành ăn mày, huống hồ một gă đồng cô từ tấm bé như Đồng. “Trộm cắp hả? Th́ thằng nào nghiện chả trộm cắp tí. Nhưng giờ tôi bỏ ăn trộm rồi. Bởi v́ già thế này, mắt mũi chậm chạp, có khi người ta đánh rơi c̣n chả đủ sức chạy ra mà nhặt, để thằng khác nó nhặt mất ấy chứ”. “Anh có ư định cai hẳn ma tuư không?”; “Quyết tâm th́ có thừa. Nhưng, cai thế nào được. Nếu tôi nói là cai được th́ chỉ nói cho đẹp ḷng cán bộ thôi, chứ chú Huấn nhỉ?” - Đồng quay sang phía Phó Giám đốc trung tâm - anh Huấn.
Đập găy cánh tay, rạch bụng ḿnh để... trốn
Con nghiện Trịnh Văn Đồng vẫn rù ŕ tâm sự. Không lên gân, không hài hước hay phá bĩnh kiểu kể quàng xiên để mà cười giải sầu. Anh ta chỉ nói sự thật, song cái sự thật đó bi hài vô cùng. Có lần về Nam Định, bận về tận quê gốc Thái B́nh của Đồng để cai cho nó chắc ăn. Làm như thế để xa lánh hẳn cái cộng đồng nghiện ở ven ga Yên Bái. “Thầy cai” cho Đồng uống thứ thuốc ǵ sền sệt, hoà vào nước, ực một cái th́ ngủ ly b́ 3 - 4 ngày trời. Đúng là ngần ấy ngày không tơ vương ǵ đến ma tuư, ở đó, có giời cũng không t́m được “hàng”, nên có vẻ Đồng lơ là hút hít thật sự. Cai “xong”, thôi, về lại thành phố Yên Bái nhé.

Trịnh Văn Đồng - người đập găy tay, dùng dao lam tự rạch bụng ḿnh để... trốn cai.
Dọc đường về, cứ nghĩ đến cái ga Văn Phú gần nhà ḿnh, nghĩ đến những đường tàu bụi bặm cũ kỹ sực mùi dầu mỡ là Đồng lại lồng lộn lên. Nửa tiếng lăn bánh ỳ ạch, ph́ phạch của con tàu mà Đồng tưởng như cả thế kỷ đă trôi qua. Sao tàu không đi nhanh lên? Đồng đập đầu vào cửa tàu chờ đợi. Nhảy khỏi tàu là Đồng đi t́m thuốc. Cái ước mơ cai ma tuư thế là tan thành mây khói.
Năm 1989, Đồng đă đi tù v́ tội đánh người gây thương tích. “Hôm ấy, thua bạc nên tôi cay cú quá”.
“Bây giờ, Ngọc “đại bàng”, Minh “thần chết”, Dũng “quan tài” và đám “cướp” của bọn tôi chết gần hết rồi. Đứa treo cổ, đứa bị HIV, đứa đi tù mà rũ xác. Chỉ ḿnh tôi c̣n sống và nghiện” - Đồng hồi tưởng rồi lại kể. Có lần, bọn tôi thề quyết tâm cai, thề: Không cai được th́ lên núi thành khỉ, nhảy xuống hồ làm ma, chứ không về nhà. Sắm sửa lều bạt, nồi niêu, bàn đèn, ḿ tôm, bật lửa, 3 chúng tôi chèo thuyền ra ngoài đảo hoang giữa ḷng hồ để cai. Khi đi, vợ thằng bạn ném thang lang một con dao phay ra giữa sân, chửi thề: Bà đố chúng mày cai được đấy, một lũ điên, chỉ có chết th́ mới hết nghiện thôi.
Nghe vậy, chúng tôi càng quyết tâm. Dựng lều, thả thuyền cho người ta mang về, cả bọn nằm... cai. Hút thuốc ít dần, rồi ném bỏ bàn đèn xuống hồ sâu. Ở hoang đảo, nấu cơm, úp ḿ tôm ăn qua ngày. Ngọn cờ “cai nghiện và hoàn lương” treo trên đầu, trong óc của mỗi thằng. Đến ngày thứ bảy, cả bọn, ai cũng vật vă, ḍi ḅ trong xương, nhớ thuốc phiện đến mức đâm đầu vào đá, thụt chân xuống bờ cỏ ven hồ suưt chết. Nhưng vẫn không ai dám phá lời thề “quyết tử”.
Tất cả nằm thiêm thiếp như đă chết, nh́n căn lều tơ tớp trong gió lạnh đêm khuya mà rớt nước mắt. Đứa nào cũng chờ đứa khác lên tiếng trước để... về. Không ai lên tiếng. Ba ngày sau, chợt một người thở hổn hển: “Tao vật lắm rồi”. Chỉ chờ có thế, cả ba đều nhao nhao, mắt sáng rực: “Tao cũng thế, về thôi, ở đây nửa ngày nữa là tao sẽ chết”. Họ dật dờ cắm cờ xanh vẫy gọi thuyền đánh cá vào cứu. Lết về nhà, bà vợ ném dao phay ra cửa đuổi chồng đay nghiến: Không nghe bà, chúng mày chỉ có cai bằng... cán thuổng!
12 lần cai, trừ những lúc bị giam giữ khống chế hoặc lúc uống thuốc cai ngủ ly b́, 30 năm qua, lúc nào Đồng cũng là con nghiện. Vừa rồi bị công an phường cưỡng chế gửi đi cai, vật vă quá, Đồng đă ủ mưu thực hiện “khổ nhục kế”. Đang lao động, anh ta dùng tay phải cầm viên gạch vồ bổ thẳng xuống... hai lóng xương tay trái của ḿnh. Găy cả hai lóng xương tay. Mọi người tá hoả, nghĩ là Đồng tự vẫn, đem hắn ra Bệnh viện huyện Yên B́nh nằm. Cái xương già da cóc chưa liền tí nào. Đồng lại tiếp tục ăn trộm con dao lam, tự rạch bụng ḿnh ra... để phản đối việc bị “cấm dùng ma túy”.
Máu chảy ướt bụng, ướt đùi, ướt cả góc giường và góc pḥng bệnh viện. Tiếng kêu hăi hùng. Điên đảo với cơn nghiện, điên đảo với những ư nghĩ man rợ, như con “ma cà rồng”, Đồng chỉ nghĩ cách để có thể trốn khỏi trung tâm, trốn khỏi bệnh viện, ra với khói “hàng trắng, cơm đen” càng nhanh càng tốt. Bao người khổ sở điều trị các vết thương của gă tự huỷ hoại thân thể ḿnh. Vừa gượng dậy, Đồng đă ủ mưu bỏ trốn. Điều này không nằm ngoài dự đoán của cán bộ quản lư trại cai nghiện, Đồng chạy được vài trăm bước th́ bị bắt lại.
Bây giờ, lật bụng ḿnh, khoe vết rạch dài như con rết sau khi khâu, khoe cánh tay găy, Đồng chép miệng: “Đập mạnh quá, xương thịt bố mẹ ban cho, thế là nát cả.
Riêng rạch bụng, tôi rạch nhẹ thôi để họ sợ và để ḿnh trốn. Dại ǵ mà rạch to, ḷi ḷng ra rồi chết. Dẫu, sống đời nghiện oặt thế này c̣n nhục hơn chết...”.
Trong cái giọng triết lư vặt lạnh tanh của Đồng, cũng có rất nhiều sự quái dị.
johnnydan9_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	793412708_2TrinhVanDongjpg082257_9b165.jpg
Views:	5
Size:	156.9 KB
ID:	326659  
 
User Tag List



 
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
New Menu

Tin nóng nhất 24h qua

Tin nóng nhất 3 ngày qua

Tin nóng nhất 7 ngày qua

Tin nóng nhất 30 ngày qua

Albums

Total Videos Online
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Tranh luận sôi nổi nhất 7 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 14 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 30 ngày qua

10.000 Tin mới nhất

Tin tức Hoa Kỳ

Tin tức Công nghệ
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Super News

School Cooking Traveling Portal

Enter Portal

Series Shows and Movies Online

SERIES ONLINE 1

SERIES ONLINE 2
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

VN News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.

Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

All times are GMT. The time now is 06:19.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.09132 seconds with 12 queries