R10 Vô Địch Thiên Hạ
Join Date: Nov 2007
Location: LCN
Posts: 55,869
Thanks: 40
Thanked 564 Times in 514 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1 Post(s)
Rep Power: 74
|
Người hoạ sĩ có đôi tay bằng... thép
Tuổi thơ của Nguyễn Hùng phải đối diện với nỗi đau dần dần bị cắt đi từng phần cơ thể. Tưởng rằng tai họa khủng khiếp ấy sẽ là bức màn đen u tối bao trùm lên cuộc đời anh. Thế nhưng, anh đă cùng cánh tay sắt được chắp lại của ḿnh vẽ nên bức tranh t́nh yêu và nghị lực sống phi thường.
Nghịch cảnh đớn đau từ tai nạn kinh hoàng
Nguyễn Hùng Bảo là con thứ tư của một gia đ́nh có đến chín người con. Nhưng một tai nạn kinh hoàng đă khiến tuổi thơ anh trở nên dữ dội dị thường. Trong một lần chơi đùa cùng chúng bạn, Bảo vô t́nh bị hút dính vào đường dây điện giăng ngang nhà và rồi ngất đi. Tỉnh dậy trong bệnh viện, cậu bé Bảo gần như chết thêm lần nữa khi biết ḍng điện cao áp đă đốt cháy của ḿnh đôi bàn tay và một bên chân trái.
Anh Nguyễn Hùng Bảo tỉ mỉ đơm hoa cho một chiếc áo dài Chưa dừng lại ở đó, những vết thương bắt đầu bị hoại tử dần dần. T́nh thế bắt buộc, các bác sĩ đành phải tiến hành phẫu thuật cắt bỏ những phần cơ thể bị hoại tử. Cậu bé mới đang tuổi ăn chưa no, co chưa ấm phải chịu sự đau đớn khôn xiết khi nh́n thấy từng phần cơ thể ḿnh bị cắt bỏ đi. Sau cuộc đại phẫu ấy, tứ chi của Bảo chỉ c̣n lại một chân phải và chưa tới một nửa cánh tay phải.
Ước mơ thăng hoa từ cánh tay bằng thép
Trở thành cậu bé tật nguyền, chỉ đủ sức để ngồi một chỗ, nỗi đau đớn về thể xác và tinh thần đă quật ngă cậu bé Hùng Bảo trong suốt một thời gian dài. Sau đó, duyên may t́m đến Hùng Bảo khi một tổ chức quốc tế đă t́nh nguyện đưa cậu bé đi khám và lắp cho Bảo một cánh tay bằng thép với hai chiếc móc sắt để thay thế các ngón tay.
Phải mất một thời gian rất dài Bảo mới tập cho ḿnh điều khiển được cánh tay bằng thép để có thể tự xúc cơm, uống nước... Rồi khi dần biến cánh tay không cảm giác thành một phần của cơ thể ḿnh Bảo bắt đầu cầm viên phấn, mẩu gạch vẽ trên nền đất những h́nh ảnh ngây ngô, những chữ cái đă lâu dần không nhớ đến. Bằng nỗi khát khao thơ trẻ, Bảo xin cha mẹ cho đến trường để học tiếp bậc tiểu học c̣n dang dở.
Quay lại trường học, khó khăn đầu tiên đó chính là việc cầm cây bút lên để nắn từng nét chữ. Để viết được chữ chỉ với hai chiếc móc sắt và cánh tay giả cứng đờ quả thật vô cùng gian khó. Cũng có lúc quá đớn đau, bất lực với những con chữ cứng đầu, Bảo quăng bút, ngă vật ra, nước mắt tủi hờn chực ứa. Nhưng bằng ư chí và nghị lực phi thường, Nguyễn Hùng Bảo đă vượt qua nghịch cảnh, lấy được bằng phổ thông và ấp ủ ước mơ trở thành thầy giáo. Trớ trêu thay, lại một lần nữa bao dự định cho tương lai của Nguyễn Hùng Bảo vỡ vụn, v́ ngành sư phạm không nhận người khuyết tật nặng, c̣n những ngành khác cũng khó nhận vào do thể trạng đặc biệt của anh.
Không nản ḷng, Bảo tiếp tục vạch ra hướng đi cho cuộc đời ḿnh v́ hơn ai hết anh khẳng định rằng: "Tôi không muốn phải sống một đời, một kiếp phế nhân". Cuộc gặp gỡ t́nh cờ với một người họa sĩ chuyên vẽ tranh truyền thần đă mở ra một con đường mới cho Nguyễn Hùng Bảo. Sẵn có chút năng khiếu từ nhỏ, cộng thêm sự đam mê, ḷng kiên tŕ khổ luyện, chẳng bao lâu sau Nguyễn Hùng Bảo đă thuần thục những ngón nghề cơ bản. Anh bắt đầu mở tiệm vẽ tranh truyền thần. Những khách hàng đầu tiên chủ yếu là bà con, xóm giềng lân cận nên tiền công cán cũng không được bao nhiêu.
Rồi cái nghề vẽ truyền thần cũng không thể trụ được lâu, v́ máy ảnh kỹ thuật số ra đời, những công nghệ xử lư ảnh hiện đại, mau chóng cũng dần phổ biến. Tiệm vẽ dần thưa khách, cuộc sống của Bảo trở nên khó khăn hơn.
Không chấp nhận thất bại, anh quyết định theo học nghề vẽ áo dài. Những tưởng đă học qua hội họa th́ vẽ trang trí áo dài cũng là việc dễ dàng thực hiện, nhưng thực tế không như vậy. Nghe anh kể tới đó, tôi vội thắc mắc, anh vẫn không ngừng tay vẽ giải thích: "Để vẽ được một chiếc áo cho đẹp phải biết được mỗi loại vải ăn khớp với màu ǵ, cách phối màu và họa tiết sao cho hài ḥa với kiểu áo. Rồi tùy theo dáng người mà chọn kiểu trang trí sao cho khi mặc những họa tiết trên áo sẽ làm tôn lên vẻ đẹp của người mặc, hay che bớt đi những khuyết điểm".
Thấy Bảo mở tiệm, nhiều người không dám đặt áo v́ tỏ ư nghi ngờ. Nhưng chỉ sau một thời gian, tiệm của anh đă nườm nượp khách ghé thăm, phần v́ ṭ ṃ, phần v́ Hùng Bảo nổi tiếng chiều khách, mẫu mă phần nhiều là do anh sáng tạo nên đảm bảo không đụng hàng mà giá cả lại khá mềm. Giờ đây, cửa hàng nhỏ của Nguyễn Hùng Bảo đă nức tiếng ở Cần Thơ, nhiều chiếc áo dài do anh vẽ đă được các người đẹp mang đi dự thi hoa khôi khu vực đồng bằng sông Cửu Long, hay tại các cuộc tŕnh diễn thời trang lớn.
Chuyện t́nh đẹp như thơ
Ngồi nói chuyện được một lúc th́ vợ anh về, người phụ nữ với nụ cười rạng rỡ và làn da trắng khiến người ta có thiện cảm ngay cái nh́n đầu tiên. Chị là Phạm Thị Yến, nhỏ hơn Nguyễn Hùng Bảo 3 tuổi. Khi hỏi về chuyện t́nh ngày xưa, chị cười ngượng ngùng: "Thôi, phỏng vấn ổng đó, ổng nói cho nghe", c̣n anh cũng cười bảo: "Thật ra, chị là học tṛ của anh đó".
Dù là "đũa lệch" về h́nh thức nhưng Nguyễn Hùng Bảo và Phạm Thị Yến có tâm hồn đồng điệu và luôn ấm áp thương yêu Anh chị gặp nhau t́nh cờ khi mỗi lần chị lên thăm cha nuôi đều ngang qua cửa hàng nhà Bảo. Một ngày nọ, chẳng hiểu sao, cô gái quen thuộc với khóe miệng lúc nào cũng như đang mỉm cười lại mon men sang tiệm của Bảo xin học nghề. Trong những tháng ngày theo học thầy Bảo, trong ḷng cô học tṛ đă nảy sinh thứ t́nh cảm vô cùng đặc biệt, một phần kính trọng, một phần cảm phục và đến mấy phần nhớ nhung. Hùng Bảo cũng lờ mờ nhận ra, nhưng với thân phận tật nguyền anh nào dám mơ ước xa xôi, trong ḷng luôn nghĩ: "Chỉ sợ người ta cũng khổ theo ḿnh". Nghĩ là nghĩ vậy, nhưng t́nh cảm quá chân thành của chị đă khiến anh không thể nào tự dối ḷng được nữa.
Như một lẽ đương nhiên, gia đ́nh chị v́ sợ con gái sẽ phải khổ nên ra sức can ngăn kịch liệt. Những người trót thương thầm chị Yến th́ ghen tức, dè bỉu. Nhưng t́nh yêu mănh liệt của chị dành cho anh đă giúp anh có thêm nghị lực để cùng nhau vượt qua những tháng ngày gian khó. Hơn 20 năm chung sống với nhau, chị sinh cho anh hai cô con gái, ai cũng ngoan ngoăn chăm chỉ học hành càng khiến hạnh phúc gia đ́nh thêm trọn vẹn.
Nhớ về khoảng thời gian chị c̣n là cô học tṛ nhỏ, anh nh́n chị đôi mắt long lanh hạnh phúc: "Lúc đó ḿnh cũng đâu dám nghĩ ǵ xa xôi. Chỉ biết là người ta xin theo học th́ ḿnh cho học. Nào ngờ, người ta lại thương ḿnh thiệt, chắc là duyên trời định, ban chị cho anh".
Mùa giáp Tết, cửa hàng Hùng Bảo lại nhộn nhịp người ra vào đặt áo. Anh vẽ không ngơi tay, chị cũng phụ anh kết hạt, kết cườm, hai người tươi cười nh́n nhau, hạnh phúc đă thật sự đơm hoa, kết quả ngọt cho gia đ́nh người họa sĩ có nghị lực phi thường.
Ngọc Giàu
|