"Đang đêm gă hàng xóm bật nhạc sàn inh ỏi. Thiu ngủ được một tí gă lại ném gạch lên mái tôn. Lúc lại vứt rác, tiểu bậy sang nhà hàng xóm... Ai cũng tức anh ách nhưng chẳng ai dám làm ǵ", chị Thơm (42 tuổi, Từ Liêm, Hà Nội) cho biết.
Chị Thơm là dân ngoại tỉnh, chuyển về làng bún Phú Đô sống được hơn chục năm nay. Đối diện nhà chị có một gia đ́nh 4 thế hệ nhưng đều sống dựa vào bà lăo 80 tuổi. Mấy gă đàn ông trong nhà này không có việc làm, đời cha, đời con đều bị vợ bỏ v́ không thể chịu nổi tính khí khác người của họ.
"V́ không có việc làm nên mấy người đàn ông trong nhà đó sinh ra trộm vặt. Nhưng làng xóm không sợ điều đó mà sợ những 'chiêu bẩn' của chúng như hất nước, vứt rác, tiểu bậy, săm soi... Không hiểu mấy hôm nay nhà đó kiếm đâu ra bộ loa đài, bật nhạc hết cỡ.
Sáng sớm chủ nhật, gia đ́nh tôi vẫn c̣n thiu ngủ đă bừng tỉnh bởi tiếng nhạc sàn inh ỏi. Từ 8h sáng đến 3h chiều hôm đó, cả xóm bị tra tấn", chị Thơm kể.
 |
Không ít gia đ́nh đang phải khốn khổ bởi sống cạnh hàng xóm quái đản, thích trêu ngươi mà không dám làm ǵ. Ảnh: bankoftheinternet.co m. |
Quỳnh - sinh viên năm nhất ĐH Khoa học Xă hội và Nhân Văn, sống sát nhà hàng xóm quái đản trên - cho biết cô luôn phải sống trong sợ hăi, cẩn thận. Hễ ra ngoài là phải cất hết đồ đạc có giá trị vào tủ. Ngay cả khi ngủ trưa, đi vệ sinh cũng phải khóa cửa đề pḥng bị trộm.
Dù vậy, cô cũng đă phải lĩnh đủ tṛ quậy phá. "Tai họa đầu tiên là hai bộ quần áo mới mua phơi trên trần bị đốt. Sau đó là rác, gạch bay xuống bể cá nhà em. Có đêm anh ta c̣n đốt giẻ rách ném xuống mấy chiếc xe máy dưới sân", Quỳnh kể.
"Chỉ khổ cho trường mẫu giáo bên cạnh. Mấy gă này thường lựa thời điểm buổi trưa lũ trẻ chuẩn bị ngủ để bật nhạc. Các cô giáo sang nhắc nhở th́ họ tắt đi được một tẹo lại bật lên trêu ngươi. Không ít hôm 10h đêm rồi nhà đó c̣n bật nhạc không cho xóm ngủ".
Những lần ấy, nhóm sinh viên chỉ biết cầu cứu ông bà chủ qua nhắc nhở. Nhưng bẵng đi một thời gian, hắn lại nghĩ ra chiêu mới. "Cũng may là hắn không có mấy tṛ khiêu dâm bệnh hoạn nếu không em cũng chuyển đi rồi", Quỳnh kể.
Dù vậy Quỳnh cho biết cô chỉ ở trọ, nên có thể chuyển đi bất cứ khi nào muốn, chỉ tội những người hàng xóm định cư xung quanh, muốn đi cũng không dễ, đành "ẩn cư, không dây dưa với hắn". Mọi người đều nâng cao tinh thần cảnh giác, thậm chí làm lại hệ thống cửa, giăng lưới thép để phần nào giảm bớt những gă đó sang quấy phá.
Không khá hơn những người trên, chị Thảo (hồ Thành Công, Hà Nội) thường phải điên đầu với anh hàng xóm "AQ".
Chị kể xóm chị toàn là công nhân, viên chức, cuộc sống yên tĩnh. Anh họa sĩ này mới chuyển đến nhưng đă kịp làm đảo lộn cả xóm. Cứ đêm đến là anh đứng từ tầng cao ném rác b́nh bịch xuống ḷng đường. Gần như ngày nào anh cũng tụ tập bạn bè, ḥ dô inh ỏi khiến cả xóm bị "ô nhiễm âm thanh".
"Khổ nhất là mỗi khi họ hát karaoke. Pḥng th́ không có cách âm, mà loa đài th́ bật hết cỡ. Không biết họ vô ư hay chủ định chọc tức mọi người mà hôm nào cũng hát. Toàn giọng 'nghiệp dư' rên rỉ tra tấn làng xóm. Nhà tôi cách đó vài nhà mà mỗi khi họ hát, đập kèn, đập trống lại tưởng như nhà sắp sập", chị Thảo cho biết.
Cả xóm đă phải họp góp ư, nhưng chỉ đều nhận được những lời thách thức, chửi bới. Cuối cùng họ báo cáo lên tổ dân phố, công an phường. Lần đầu anh họa sĩ c̣n đến, những lần sau thoái thác cho vợ con đi. "Chúng tôi phải làm rắn với họ, nhờ sự can thiệp từ chính quyền nên giờ có vẻ họ cũng bớt ầm ĩ hơn. Nghe đâu, họ cũng chỉ là thuê trọ, chắc cũng không ở lâu dài được", chị Thảo nhẹ nhơm nói.
Chị Hương, Cầu Diễn, Hà Nội cũng từng khổ sở v́ hàng xóm, khi thuê nhà trong một khu sạch sẽ, dân trí cao ở Dịch Vọng, Cầu Giấy. Nguyên nhân là khói than tổ ong của nhà hàng xóm thuộc diện nghèo nhất khu, đều đặn sáng tối được quạt thẳng sang nhà chị. Có con nhỏ nhưng lúc nào chị cũng phải đóng cửa kín mít, bật đèn. Chị sang góp ư người này đổi giờ quạt than, hoặc mang ḷ ra chỗ thoáng gió quạt th́ được đe dọa sẽ "tặng" than tổ ong bay nếu không "biết điều". Rút cục, gia đ́nh chị đành "bỏ của chạy lấy người", chuyển đi nơi khác.
Nỗi sợ hàng xóm Chí Phèo ám ảnh đến mức chị Hương khi mua nhà đă quyết định chọn căn góc, ở tầng trên cùng của một chung cư, để "tránh được càng nhiều va chạm với hàng xóm càng tốt", chị nói.
Phan Dương
VNE