V́ ham nuôi mộng tín dụng đen, mang nhà ra thế chấp lấy tiền cho vay lăi, khiến rất nhiều hộ dân sống tại xă Đại Đồng - Thạch Thất - Hà Nội vỡ nợ hàng trăm tỷ đồng.
Đua nhau thế chấp đất ông cha
Mờ mắt v́ lợi nhuận thu được từ việc cho vay lăi suất cao, người dân xă Đại Đồng, Thạch Thất (Hà Nội) đă chạy đua với tín dụng đen. Nhiều người không ngần ngại thế chấp mảnh đất ông cha để lại cách đây hàng trăm năm cho các nhà băng để lấy tiền cho vay.
Chị H.T.H ngụ tại xóm Đông Ải ban đầu có một ít vốn nhỏ. Nhiều người đến hỏi vay với lăi suất rất cao, chị đồng ư với mức 3.000 đồng/triệu/ngày. Hàng tháng, chị đều đặn nhận được tiền lăi mà người vay trả. Một số người sau này tiếp tục t́m đến chị hỏi vay. Hết tiền, nhưng thấy lăi suất quá hấp dẫn, chị đă bàn với chồng thế chấp ngôi nhà mà bố mẹ chồng để lại để vay ngân hàng 600 triệu rồi đem cho vay lăi.
Nhiều người giàu lên nhờ việc cho vay với lăi suất cao nên càng ngày, nhu cầu vay và cho vay trong xă càng tăng lên. Do vậy, nhiều hộ gia đ́nh ở đây không ngại mang sổ đỏ nhà ra thế chấp ngân hàng. Được nhân viên tín dụng ngân hàng đến tận nhà mời chào, anh Mạnh Hải làm nghề thu gom sắt vụn xóm Minh Nghĩa thế chấp ngôi nhà đang ở vay ngân hàng được 1 tỷ đồng. Anh đă cho nhiều người vay với mức 3.000 đồng/triệu/ngày. Anh cũng biết những người này sẽ mang số tiền đó cho người khác vay với lăi suất cao hơn
Chị Minh ngụ tại xóm Ngọc Lâu kể rằng, ngày đó ngân hàng cho vay rất dễ, mà vay ngân hàng lăi suất thấp hơn nhiều với cho vay nặng lăi nên nhiều người đua nhau “cầm cố” nhà để có tiền cho vay lại. Những đối tượng vay tiền, người th́ cho vay lại với lăi suất cao hơn, kẻ th́ đầu tư BĐS hoặc đóng hụi... Ngay cả chị cũng tham gia đến 7 cái hụi, chị Minh tiết lộ.
Cả xă vỡ mang nợ
Khi kinh tế khó khăn, mọi giao dịch lắng xuống. Đầu tư trở nên thua lỗ, các đối tượng nợ ngày càng nhiều, tiền lăi trả chậm hơn, dần dần không c̣n khả năng chi trả. Như một hiệu ứng, một số con nợ đă bỏ trốn khỏi địa bàn, c̣n người dân tá hoả và sốc nặng khi tài sản của ḿnh “bốc hơi”.
Anh Sơn Ngũ tại xóm Ngọc Lâu cho vay tổng cộng gần 1 tỷ đồng, nay đối tượng nợ bỏ trốn khỏi địa bàn rất nhiều, một số c̣n lại là người cùng làng nên việc siết nợ có phần nể nang. “Trước ruộng toàn cho mượn và cho thuê, ngại canh tác do lợi nhuận từ cho vay cao. Nhờ đó gia đ́nh sung túc dẫn đến chi tiêu quá tay, bây giờ không đ̣i được nợ cũng không có để trả lăi ngân hàng nữa”, anh Sơn thẫn thờ.
Thê thảm hơn, anh Hùng ngụ tại xóm Minh Nghĩa là một chủ nợ nhưng cũng là người mang nợ. Ban đầu, anh thế chấp sổ đỏ nhà ở đi vay ngân hàng, thậm chí c̣n vay thêm bạn bè với lăi suất thấp để cho vay với lăi cao hơn. “Con nợ” của anh thường là những người thua bạc, thiếu tiền đóng hụi. Nay anh rơi vào t́nh cảnh mất nhà do nhiều lần chậm trả lăi ngân hàng, chưa kể bạc tóc v́ lo khoản “nợ đen” phải trả.
Thấy người cháu họ làm ăn tốt, ông Nguyễn Văn Huynh, 56 tuổi, ngụ tại xóm Tây cũng cho mượn sổ đỏ nhà và viết giấy ủy quyền thế chấp ngôi nhà đang ở vay ngân hàng 500 triệu đồng cho cháu vay. Sau khi biết cô cháu họ tham gia chơi 12 hụi vỡ nợ, bỏ chạy, giờ ông phải gánh cả khoản nợ đó. “Người dân ở đây khi có tiền th́ đem cho vay, c̣n lúc thiếu th́ người nọ người kia vay mượn lẫn nhau, đến khi vỡ nợ th́ nhà nào cũng dính ‘chưởng’, ông Huynh nói.
Theo nhiều người dân trong xă, nếu tính tổng số tiền vỡ nợ của cả xă có thể lên đến cả trăm tỷ đồng, số gia đ́nh mất tài sản chiếm 70% số hộ trong xă. Anh Hồng - người trong xă nói đùa “ra đường gặp ai cũng vỡ nợ”.
Nguyên nhân khiến nhiều người dân xă Đại Đồng vỡ nợ lớn là do họ đă đổ xô vào đầu tư nhà đất khi giá lên cao, v́ cần tiền nên phải t́m đến tín dụng đen. Nay bất động sản “đóng băng”, không thanh khoản kịp, nhiều đối tượng không có tiền để trả. Có người đầu tư quá lớn vào nhà đất giờ mắc nợ hàng chục tỷ đồng. Ngoài cho vay lăi cao, người dân c̣n tham gia nhiều vụ hụi, do chủ hụi cũng mắc nợ nên đă đem tiền của hụi bỏ trốn.
Nhiều hộ dân xă Đại Đồng hiện như ngồi trên đống lửa v́ chỉ lo ngày một ngày hai, khi ngân hàng phát măi tài sản mà họ đă thế chấp th́ tương lai, rất có thể họ sẽ chỉ c̣n nước... ra đê mà ở.
Theo
Tuấn Linh
VEF