NHƯ QUỲNH LÀM SỐNG LẠI CA KHÚC “NGƯỜI T̀NH MÙA ĐÔNG” BẰNG PHIÊN BẢN GỐC XUẤT XỨ TỪ NHẬT TRONG DVD THÚY NGA NOEL 2014
Trần Quốc Bảo
Ảnh chụp Khoai Tây và thần tượng Như Quỳnh ảnh chụp tại live show thực hiện tại Cambodia năm 2011Ảnh chụp Khoai Tây và thần tượng Như Quỳnh ảnh chụp tại live show thực hiện tại Cambodia năm 2011
Cách đây vài tuần, người viết có dịp đi xem buổi thu h́nh cho cuốn DVD Paris By Night chủ đề “Đông” sẽ được phát hành vào Noel năm nay. Trong phần biểu diễn của
Như Quỳnh, cô đă tạo được một không gian thật thánh thoát khi d́u mọi người vào một thế giới hoài niệm câu chuyện 20 năm trước. Như Quỳnh hát ca khúc “C̣n Măi Mùa Đông”, lời mới nhưng nền nhạc cũ của bài Người T́nh Mùa Đông mà cách nay 20 năm cô đă tŕnh bày khi vừa đặt chân đến hải ngoại. Bài hát này, tôi cứ nghĩ đó là một nhạc phẩm Hoa nhưng trong chuyến đi Nhật vừa qua, qua lời Lâm Ngân (tức Khoai Tây), tôi mới biết “Người T́nh Mùa Đông” hay “C̣n Măi Mùa Đông” là một ca khúc xuất xứ từ Nhật.
Thế là Noel năm nay, những ai ṭ ṃ về nguồn gốc hay xuất xứ bài hát trên do Như Quỳnh hát, có thể t́m mua cuốn DVD Noel Paris By Night sẽ phát hành vài tuần nữa. Lời bài hát C̣n Măi Mùa Đông sẽ được nhạc sĩ Thái Thịnh dịch sát nghĩa với bản gốc, chưa ǵ mà đă thấy thú vị để đón nghe cho bằng được.
Bây giờ để biết thêm chi tiết về nguồn gốc ca khúc này, mời bạn đọc theo dơi bài viết của Lâm Ngân (Khoai Tây) nhé.
“THỎI SON HỒNG”, LINH HỒN CỦA NGƯỜI T̀NH MÙA ĐÔNG.
Những bông hoa trắng lất phất rơi, trời vào đông ḷng người cũng chợt cảm thấy lạnh lùng. Hơn 20 năm về trước, dù ở nơi nào, từ thị thành hay chốn nông thôn, ở hải ngoại nói chung và trong nước nói riêng, dù vô t́nh hay cố ư chắc hẳn ai cũng đă từng đôi lần nghe qua nhạc khúc “Người T́nh Mùa Đông” với giọng ca của nữ ca sĩ khả ái Như Quỳnh. Thiết nghĩ rằng “Người T́nh Mùa Đông” phải cám ơn “Thỏi Son Hồng”.
Ơ! mà tại sao phải cám ơn “Thỏi Son Hồng”, vậy th́ “Thỏi Son Hồng” ấy bắt đầu từ đâu và có liên quan ǵ? Đó cũng là câu hỏi của nhiều người.
Thế này, chuyện kể rằng có một nàng con gái quê nghèo lên thị trấn với gói hành trang mang theo trong đó có thỏi son màu hồng, màu của cánh hoa anh đào thơ ngây. Ngờ đâu chốn thị thành đầy những khó khăn, với một cô gái quê nghèo th́ vô cùng khắc nghiệt. Ôi! cuộc sống chẳng dễ dàng ǵ.
Thật ra nàng lên tỉnh không phải v́ nàng muốn thử thách hay bắt đầu một cuộc sống mới, mà nàng rời quê nhà lên tỉnh theo tiếng gọi của con tim, của h́nh ảnh chàng trai đồng hương đă thề hẹn ngày nào. Để có thể tồn tại cũng như hy vọng t́m thấy t́nh yêu của ḿnh, nàng làm mọi công việc để sinh nhai .
Và rồi…
“ル-ジュひくたびにわかります
Ruuju hiku tabini wakarimasu
Mỗi khi em lau đi lớp son hồng th́ em hiểu rằng”
Công việc của nàng giờ đây là đón tiếp, phục vụ nam nhân mọi tầng lớp trong xă hội Nhật thời ấy. Khi trang điểm nàng vẫn sử dụng màu son giản dị của ngày nào với thỏi son màu hồng cánh hoa anh đào.
Chợt một ngày… Nàng ngồi thoa son trước gương, nàng cảm thấy màu son của ngày trước đă không c̣n phù hợp với ḿnh nữa.
“ 口をきくのがうまくなりました
Kuchi wo kiku no ga umaku narimashita
Giờ đây em đă khéo léo, ngọt ngào hơn khi nói chuyện với ai đó”
Nàng cảm thấy ḿnh thật nhỏ bé khi đến chốn thị thành, phồn hoa này. Nàng mong t́m thấy một nửa của ḿnh, nàng liên tục đuổi theo nhưng kết quả là “nhầm người” và rồi nàng phải quay lại từ đầu, nàng vẫn quen sử dụng thỏi son màu hồng của ngày ấy. Thế rồi nàng có thể mỉm cười, ngọt ngào với hết thảy mọi người, dù người đó đang say hay một người thậm chí nàng sẽ chẳng bao giờ quen biết.
Cứ mỗi lần nàng ngồi trước gương lau đi màu son ấy, nàng nhận ra là ḿnh đă lọt thỏm ở giữa nơi này, không biết tự lúc nào nàng đă bắt đầu làm quen với nước mắt, cả đời này nàng muốn được bay măi, bay măi măi như một loài chim di trú. “Thế nhưng nàng biết làm thế nào để chấp được đôi cánh ấy.”
Rồi cũng có ngày, chiếc gương quen thuộc kia đă quên đi màu son cũ, màu son mà nó đă gắn bó từ ngày xưa. Ôi thật buồn cưới với màu sắc mới, màu son lạ của hôm nay. (Trích ル-ジュ-THỎI SON HỒNG –MIYUKI NAKAJIMA sáng tác năm 1977 tại Nhật Bản)
Mấy mùa thu đi đông tới, cứ mỗi lần tiết trời se lạnh hay vi vu, lượn lờ những bông hoa tuyết trắng. Tôi cảm thấy thật thoả ḷng khi xa quê mà lại được nghe giọng ca của tiếng nước tôi, êm đềm như thủ thỉ, như nắn nót, như tỏ bày một cuộc t́nh nào đó, hiểu thấu và đi vào ḷng người, ấm ḷng lắm cho dù bên ngoài trời có đang lạnh hay tuyết đang rơi. Hơn hai mươi mùa lá đổ cũng có nghĩa là hơn hai mươi mùa đông đi qua, tôi nghĩ rằng có được Như Quỳnh của hôm nay là nhờ “Người T́nh MùaĐông” mà “Thỏi Son Hồng” chính là linh hồn của ca khúc.
Gần đây tôi được biết ca sĩ Như Quỳnh đă tŕnh diễn ca khúc “ C̣n Măi Mùa Đông” dựa trên nền nhạc “Thỏi Son Hồng”. Vậy là… một lần nữa “Thỏi Son Hồng” tái hiện.
Lại một mùa đông nữa tôi đă ở đây. Nhớ lại, ngày lên tàu cũng là ngày Mẹ Cha lo lắng, chuyến đi xa không Cha Mẹ đi cùng, những suy nghĩ hay quyết định có hoặc không đều do tôi tự làm chủ lấy. Với tôi, âm nhạc là một liều thuốc tinh thần lợi hại mà hằng ngày tôi điều phải thưởng thức để có thể vượt qua dù lúc vui hay khi buồn.
Sáng hôm ấy tay tôi cầm thỏi son, đúng màu son Sakura ( hoa anh đào) Tôi chợt da diết nhớ lại bài hát ルージュ màở Việt Nam tôi đă nghe không biết bao nhiêu là lần. Tôi may mắn được nghe tiếng hát của “ Người T́nh Mùa Đông” – Như Quỳnh trên chính quê hương của “Thỏi Son Hồng” ngày ấy.
Trong tôi chợt xúc động vô cùng, bao nhiêu là cảm xúc của ngày xưa chợt ùa về. Cám ơn “Thỏi Son Hồng” cám ơn “Người T́nh Mùa Đông” và đặc biệt cám ơn ca sĩ Như Quỳnh đă đưa tôi đi lại nhiều nơi trong kư ức. “ Thỏi Son Hồng” thấp thoáng linh hồn của "Người T́nh Mùa Đông”.
Ảnh chụp Như Quỳnh, Trần Quốc Bảo trên phố Nhật chuyến tŕnh diễn tháng 10 năm 2014. Từ trái: Thủy, Khoai Tây, Như Quỳnh, Trần Quốc BảoẢnh chụp Như Quỳnh, Trần Quốc Bảo trên phố Nhật chuyến tŕnh diễn tháng 10 năm 2014. Từ trái: Thủy, Khoai Tây, Như Quỳnh, Trần Quốc Bảo