Bài viết của đôi bạn tại Hoa Kỳ gừi đến forum VBF bầy tỏ ḷng thương mến ông Nguyễn Bá Thanh. Ông Nguyễn Bá Thanh mới mất hôm 13 tháng 2 năm 2015, cái chết của ông c̣n có nhiều nghi vấn, có thể ông đă đầu độc ám sát, có thể ông bị bệnh mà chết.v..v..Bài của tác giả Châu Nguyễn Phan, Nhược-lan, Hoa Kỳ với tiêu đề là Đà Nẵng Ngày Về.
Đà Nẵng Ngày Về
February 17, 2015 at 6:39pm
Ḿnh sinh ra ở miền Trung, một vùng quê nghèo, cơ cực. Mùa khô th́ nóng cháy da, khô cằn, sỏi đá; mùa mưa th́ vất vả với những cơn giông băo, lũ lụt. Bố ḿnh v́ thời cuộc, học xong trung học là bỏ xứ đi biền biệt, lập thân, lập nghiệp, tới lúc gần ngày sinh của ḿnh lại dắt mẹ ḿnh về quê sinh ḿnh ra, nên trên khai sanh, sanh quán của ḿnh là Tam Anh, Tam Kỳ, Quảng Nam. Ḿnh lớn lên ở Đức Trọng, Lâm Đồng, nên giọng nói không nặng, vậy mà chắc có ḍng máu Quảng trong người nên tính t́nh nóng nảy, dễ bất b́nh, gọi là "Quảng Nam hay căi...", thích ăn mặn, ăn dưa muối, ăn cá khô . . .và có tính nhẫn nại, chịu cực giỏi lắm.
Hè rồi, có dịp về thăm Việt Nam, v́ có ư định về thăm quê cha, đất tổ nên ghé qua Đà nẵng. Chuyến đi Việt Nam lần này, nếu như có ai hỏi ḿnh thích ở đâu nhất, th́ câu trả lời sẽ là Đà nẵng (và sau đó là Cần thơ). Ở Đà Nẵng chỉ được 2 ngày, trong cái nh́n hạn hẹp của ḿnh, th́ ḿnh nhận xét như vầy:
Một Đà Nẵng với đường sá rộng răi, thoáng mát, sạch sẽ, không bụi bặm, không kẹt xe, chen chúc.
Một Đà Nẵng có nhiều kiến trúc mới, nhà cửa khang trang, tươm tất, không có vẻ ai muốn xây ǵ th́ xây, lọan xà ngầu, không có những nhà nhiều tầng, cao vút trời xanh, ốm nhách muốn mọc đâu th́ mọc.
Một Đà Nẵng xanh tươi, thích nhất là những hàng cây non đang lớn, xanh mát mắt trồng ở giữa để ngăn xa lộ.
Một Đà Nẵng hiện đại, có free Wi-Fi!
Một Đà Nẵng có những kiến trúc cùng những cây cầu hiện đại, tuyệt đẹp.
Một Đà Nẵng cho ḿnh cái cảm giác b́nh yên, đi bộ dọc theo sông Hàn cầm cell phone nhí nhóay chụp h́nh, chui gầm cầu trong ánh đèn vàng mờ mờ mà không sợ cướp giựt, trấn lột.
Một Đà Nẵng trật tự, ngăn nắp, không có cảnh nheo nhóc của những người mua thúng bán bưng, của những hành khất ngập tràn đường phố!
Sân bay ở Đà Nẵng th́ sạch và mát rượi, các quầy ăn uống phục vụ tốt, giá cả niêm yết rơ ràng, không có màn chặt chém, ḿnh ăn một tô phở ḅ nóng hổi, rất ngon, gọi là quá đă!
Và chắc chắn c̣n nhiều điều tốt đẹp khác mà trong 2 ngày ngắn ngủi ḿnh không thể ghi nhận hết. Thật sự là gây ấn tượng rất tốt đối với ḿnh, ḿnh vui, luôn miệng khen, và hỏi chồng, "Thấy Đà Nẵng quê em có hay không anh?" Chồng th́ đúng là không biết nịnh vợ, nên phán một câu: "Thôi, đừng có thấy sang th́ bắc quàng làm họ!" Ḿnh ph́ cười, ờ th́ cho ké một chút đi, bây giờ th́ Đà Nẵng đă là thành phố riêng biệt, tách ra khỏi tỉnh Quảng Nam từ lâu rồi. Chứ trước kia th́ vẫn là thành phố thuộc tỉnh Quảng Nam, giống như trong khai sanh của em có ghi đó thôi!
Người Đà Nẵng rất tự hào về xứ sở của họ, về sự đổi mới thần kỳ trong suốt gần 20 năm qua. Trên chuyến bay từ Hà nội vào Đà Nẵng, vợ chồng ḿnh được ngồi gần một anh sinh trưởng ở Đà Nẵng, ra Hà nội làm ăn và trở về thăm nhà; rồi ḿnh đi taxi, lại được anh tài xế giới thiệu rất nhiều về huyền thoại đổi mới của Đà Nẵng, và nhân vật lịch sử là ông Nguyễn Bá Thanh. Họ nói về đường lối chính sách của ông "5 Không, 3 Có" ǵ ǵ đó! (Sau này ḿnh t́m đọc th́ 5 Không 3 Có là như vầy: Không có hộ đói, Không có người mù chữ, Không có người lang thang xin ăn, Không có người nghiện ma túy, Không có giết người cướp của; Có nhà ở; Có việc làm và Có lối sống văn minh đô thị.)
Ḿnh không để ư đến nhân vật này, cho đến khi về thăm Đà Nẵng, và đúng là ông ở trong ḷng người dân Đà Nẵng, được quư trọng lắm v́ là một người góp công không nhỏ trong sự đổi mới thành phố.
Cho nên mấy hôm nay, theo dơi tin tức trong nước, khi báo đăng ông Nguyễn Bá Thanh lâm trọng bịnh, rồi bịnh trở nặng trong t́nh trạng hôn mê, rồi ông qua đời làm cho ḿnh chạnh ḷng buồn măi. Tết đến mà Đà Nẵng nhuộm màu tang tóc tiễn đưa một vị lănh đạo, ḿnh cũng thương tiếc cho một cuộc đời, một tấm ḷng tấm ḷng v́ nước, v́ dân, can đảm và quyết tâm, rất dám nghĩ, dám nói, dám làm...
Hôm qua đọc được một bài thơ do chị Nguyễn Thị Hoài An, con gái ông Nguyễn Bá Thanh viết về người cha yêu kính của chị, ḿnh thật sự xúc động và xin được trích đăng vào đây.
Những con đường ba xây, bé đă đi hết chưa…
C̣n mươi hôm là ngày con sinh ra
Mà ba đi chưa kịp lời tiễn biệt
Ngược thời gian giấc mơ con đă nguyện
Về khoảnh khắc ba cho con một h́nh hài
Cuộc đời ba là những chuyến công tác dài
Con chào đời mà ba vẫn chưa về kịp
Nhưng giây phút đó con biết ba đă nghẹn ngào sung sướng
Hạnh phúc lắm ngày con gái rượu ra đời.
Tuổi thơ con! Ôi thần tiên tuyệt vời
Khi có ba, có má và anh Cảnh
Bốn người ḿnh ăn cơm hay chuyện tṛ lanh lảnh
Cảnh chọc con, dí con chạy, khóc nhè!
Con vẫn nhớ thói quen ba mỗi khi đi làm về
Là hôn lên má con cho bơ ghét
Hôn đến khi hai má con đỏ chét
Mới chịu bỏ ra v́ má la Anh này!
Ba hay nựng hỏi con Bé thương ba không hè?
Mua cho anh và con xe ngựa đồ chơi, búp bê, làm bếp
Đến nỗi năm 91, t́nh h́nh Liên Xô rối rắm
Ba vứt hết vali chỉ mang đồ chơi về.
Ba - con gái ít tâm sự tỉ tê
Mà khuyên dạy con những điều hay lẽ phải
Ba thường nói không cần con học giỏi
Điều trước tiên là phải biết làm người.
Có một điều con luôn tự hào và mỉm cười
Là ba yêu và lo cho má con nhiều vô hạn
Mặc dù má hay kể ba không phải người lăng mạn
Hồi yêu nhau, họ tặng hoa, ba tặng mấy kư thịt ḅ.
Ba lúc nào trước hết cũng lo cho má và hai con
Luôn dặn ḍ anh và con cẩn thận giao thông, tệ nạn
Có chuyện ǵ ba thần kinh thép, c̣n chịu được
Chớ má tụi bây suy sụp, đổ bệnh liền
Mà con phải công nhận ba hết sức trung kiên
Chiến đấu kiên cường hệt như ông bà nội
Con người lư tưởng, lạc quan, luôn bước tới
Dù cuộc đời ba toàn gian khổ, không an nhàn.
Nhưng con biết ba thích rứa phải không ba
Ba đâu muốn đời ngồi không mà hưởng thụ
Tính chiến đấu, xông pha trong máu đă tụ
Dù đời phụ ba, nhưng ba được hưởng ḷng dân.
Từ nhỏ đến giờ con chưa một lần lên gân
To tiếng tôi con ông này ông nọ
Mặc dù con chưa từng nói với ba những điều khó
Chuyện áp lực là con ba, từ lớp một con ư thức được rồi.
Con xin lỗi ba, lúc nhỏ có nhiều khi suy nghĩ tồi
Con đă ước giá ba b́nh thường như người khác
Nhưng giờ đây con biết rằng đó là phước
Làm con gái ba là phúc đức đời con.
Ba biết không, tính con giống ba, ít khi khen, mà toàn chê, phản biện
Ba khoe với con những ư tưởng, công tŕnh, bệnh viện
Con không khen nhiều mà toàn ư kiến
Dù ư con chả được dụng bao giờ
Ngoài cuộc đời, tên tuổi ba làm nên bao vần thơ
V́ sự nghiệp, nhiều người tôn ba là vĩ đại
Nhưng với con, đứa con gái nhỏ dại
Ba măi là ba, một cách rất giản dị và đơn sơ
Con yêu ba không v́ tiếng tăm ba
Không v́ ba được người đời tưởng nhớ
Con yêu ba v́ kiếp này duyên nợ
Cho con được làm con gái rượu của ba.
Ba hăy ra đi thanh thản nhé ba
Như lời ba nói với con vài tháng trước
Ba nói rằng ba cũng không nuối tiếc
Đà Nẵng chừ đẹp, hai con cũng trưởng thành.
Lúc con khóc v́ hy vọng mong manh
Ba cười nhẹ nhàng, xoa đầu động viên khẽ
Mạnh mẽ lên, chỉ ba chữ ngắn gọn
Nhưng con nguyện mang theo trọn cuộc đời./.
Con yêu ba vô cùng. Kiếp sau con vẫn làm con gái của ba ba nhé!
Đà Nẵng rạng sáng 16-2
Mắt ḿnh hơi ướt khi đọc hết bài thơ này.
Ḿnh luôn cầu nguyện để Chúa thương đất nước, dân tộc Việt Nam ḿnh dấy lên những vị lănh đạo sáng suốt, v́ dân, v́ nước như ông Nguyễn Bá Thanh. Ḿnh vẫn thật tâm tin rằng nếu họ muốn, và Chúa cho phép, th́ sẽ làm được, và cả lănh thổ Việt Nam sẽ tốt đẹp như Đà Nẵng ngày nay.
Châu Nguyễn Phan Nhược-lan, Hoa Kỳ
|
|