HOME
HOME
24h
24h
USA
USA
GOP
GOP
Phim Bộ
Phim Bộ
Phim-Online
Phim On
News-Clips
Clips
Playlist
Playlist
News Book
News Book
News 50
News 50
Breaking
Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default 40 năm vẫn nhớ ngày vượt biên!
Những h́nh ảnh năm đó làm sao có thể quên đi được, dù đă bao năm nhưng mỗi lần nhắm mắt lại tưởng tượng cứ như ngày hôm qua. Thật khủng khiếp mảnh đời lênh đênh... Cùng vietbf.com đọc mà tưởng lại cùng hiểu cho những người vượt biên họ sợ cộng sản cỡ nào.

Định mệnh
Lê Nguyệt Anh
2015-03-02

Mỗi người ai cũng có niềm vui và nỗi buồn. Vui th́ chóng qua nhưng buồn th́ ngược lại đôi khi khó quên, ví dụ năm 1977 gia đ́nh tôi đi vượt biên và bị bắt ở Mũi Né; hoặc tôi đi vượt biên, trốn ở Ḥn Hèo Ninh Ḥa vào năm 1984, ở trên núi một tuần lễ, mỗi ngày chỉ ăn một nắm cơm và ly nước lă để chờ đợi, nhưng lại vui v́ mục đích ḿnh đă chọn. Cuối cùng rồi cũng phải đi tù, và c̣n nhiều chuyến đi vượt biên, nhưng đó là nỗi buồn v́ ḿnh chấp nhận việc làm của ḿnh; hoặc năm 1978 họ bắt gia đ́nh chúng tôi phải đi xây dựng vùng kinh tế ở Long Tân, trong lúc ba tôi đang ở tù, mẹ tôi với bẩy người con, đứa nhỏ vừa lên 10, và năm người con gái đầu tuổi đang phải đến trường, phải ở trong môi trường xa lạ, không bà con, không điện không nước, với túp lều tranh, rắn và ḅ cạp là bạn. Kư ức về tháng tư tôi không thể nào quên đó là những ngày đi chạy giặc.



Tháng 3/1975 trên một chiếc tàu Hải Quân Mỹ tại Huế. Image by © Bettmann /CORBIS

Vào đầu tháng 3-1975, Thành phố Cam Ranh bé nhỏ của tôi vốn đă nóng, nhưng lại nóng thêm bởi ḍng người luôn đổ vào như những thác nước - vùng Cao Nguyên hôm nay, lại thêm người miền Trung. Không biết tại sao họ chọn Cam Ranh làm nơi tạm trú. Riêng gia đ́nh tôi đă đón hơn 20 người bà con và bạn bè ở những nơi không được an toàn.

Sau đó trường Công Lư của tôi mặc niệm anh Nguyễn văn Hoa lớp 12 chết bởi Việt Cộng bắn trong lúc đang ôn bài chuẩn bị thi học kỳ 2, h́nh như nhà anh ở Đồng Lát cách trường tôi khoảng 10 cây số. Hiệu trưởng là linh mục Nguyễn Công Phú đă làm lễ mặc niệm cho anh. Kể từ đó chúng tôi theo dơi tin tức hàng ngày về chiến sự đang xảy ra trên đất nước qua phương tiện truyền thông như BBC. Hôm nay có tin đồn mất Quảng Trị, rồi qua đến Đèo Cả, hôm sau lại có tin đồn phải mất Đà Lạt. Sau cùng trường Công Lư của tôi phải đóng cửa để làm nơi cư trú cho những ai đă đến Cam Ranh.

Có lẽ không ai quên những giây phút cuối cùng ở miền Nam nếu ḿnh là chứng nhân? Với tuổi 17 tôi đă cảm nhận được thế nào là nước mất nhà tan. Ba tôi dùng miệng lưỡi Tô Tần để thuyết phục mẹ tôi đi chạy giặc nhưng không thành công, v́ thế ông đành dẫn tôi và hai đưa em ra đi cùng với gia đ́nh chú tôi. Trên đường từ khu Cư xá Cam Ranh đi bộ xuống bến Cảng ở Đá Bạc, đi ngang qua ngôi trường của tôi, một phút ngỡ ngàng - một rừng người đang tá túc tạm thời thay cho đám học sinh của chúng tôi. Trên đường đi một ḍng người giống như chúng tôi vội vă trốn khỏi nơi này v́ giặc đă đến gần kề. Phố xá trở nên chật chội hơn những vật dụng không cần thiết như xe hondavà áo quần quân nhân.

Khi đến bến cảng Đá Bạc, ba tôi vội vă thuê ghe nhỏ để ra chiếc tàu Mỹ thả neo ngoài khơi, đang mặc cả về giá cả lại xuất hiện một chiếc xe Lambretta chở thầy chùa mặ áo vàng cầm loa kêu gọi «bà con đừng ra tàu Mỹ v́ cách mạng đă đến rồi ». Chỉ nghe chừng đó thôi, ba tôi quên chuyện giá cả, gia đ́nh tôi được đưa ra tàu Mỹ, họ đă vội vàng thả thang dây cho chúng tôi. Khi chúng tôi lên tàu được vài chục phút, th́ nghe có tiếng pháo kích bắn ra phía tàu. Cuối cùng chiếc tàu chở chúng tôi quyết định rời bến. Chưa chạy được bao lâu, th́nh ĺnh tôi nghe tiếng ba tôi nói có người đang bơi theo tàu. Mọi người nh́n theo hướng ba tôi đang chỉ, tôi thấy một người đàn ông có mang một balo sau lưng. Ba tôi vội nói : « Ai có cái chai, cây viết và tờ giấy hay không » ? V́ tôi rất cần, sau đó có người đưa cho ông, tôi thấy ông viết trên tờ giấy : « B́nh tĩnh và nằm ngửa sẽ có người đến cứu » ông vội nhét tờ giấy vào cái chai liệng xuống ngay chỗ người đang bơi, và ông ta đă nhặt được cái chai vội vă mở ra xem, và đă làm theo những ǵ ba tôi chỉ dẫn. Sau đó ba tôi nhờ người đi báo với chỉ huy trên tàu. Thế là chiếc tàu ngừng lại, ông ta được lên tàu.

Khi đêm đến, tôi nghe nhiều tiếng la khóc và có tiếng bùm bùm như có vật ǵ rơi xuống biển, tôi hỏi những người chung quanh họ trả lời: « Kẻ xấu hăm hiếp phụ nữ, yêu cầu đưa vàng bạc, nếu chống cự th́ coi như toi mạng ». Nghe như vậy tôi hết hồn và tự nhiên tháo nóc những ǵ trong dạ dày tôi đang lưu trữ làm mọi người ở gần tôi cũng bị ảnh hưởng cái mùi ….Sáng đến tôi lại thấy có một nhóm người mặc đồ quân nhân, h́nh như có súng th́ phải, họ cầm cái mũ đi ngang qua chỗ những người lên sau cùng như gia đ́nh tôi để xin tiền kiểu lịch sự, v́ đă nghe những người kể hôm qua, ba tôi đă đưa một ít vàng cho họ để bảo tồn mạng sống. Tôi đă thấy họ lôi một người phụ nữ, và tiếng la thét vẫn c̣n ám ảnh tôi đến tận hôm nay.

Trên hạm đội, chúng tôi được ăn bánh kẹo và thức ăn hộp, trời nóng quá họ đă xịt ṿi nước cho chúng tôi được tắm tập thể với áo quần nguyên vẹn. Cuối cùng họ cho chúng tôi vào đảo Phú Quốc và giải thích nói lư do cho chúng tôi biết tại sao phải ở tạm tại ḥn đảo này vài ngày. Mọi người lần lượt xuống tàu, tại bến cảng có người đón tiếp rất chặt chẽ và chu đáo, họ yêu cầu ai là quân nhân th́ đi lối này, nếu có vũ khí hăy giao nạp tại đây, và ai là nhân đân th́ đi lối này.

Vừa ra khỏi lối đi, chưa kịp hít không khí của biển cả th́ nghe một tiếng đùng. Tôi lại nghĩ Việt Cộng lại pháo kích, nhưng khi hỏi một vài người ra sau, họ trả lời những tên ác ôn đă hăm hiếp phụ nữ và trấn lột tiền bạc trên tàu bị bắn, để đề pḥng sau này trên đất liền. Thế là đám mây đen đă bay khỏi bầu trời Phú Quốc .

Đầu tiên chúng tôi được khám bệnh bởi một tổ chức Hồng Thâp Tự Anh, sau đó chúng tôi được ở trong nhà tù Phú Quốc – ngày xưa chỉ có những tù nhân chính trị. Có nhiều bài thơ rất hay c̣n ghi lại trên tường. Sau này tôi đă nếm mùi tù của chế độ cộng sản, tôi chợt nhớ đến nhà tù Phú Quốc, cảm thấy rằng họ c̣n sướng và tự do hơn chúng tôi.

Phú Quốc rất đẹp, cảnh rất thơ mộng v́ nét hoang dă chưa bị tước đoạt bởi bàn tay con người, nước rất trong xanh, được bao bọc bởi núi đồi. Ước mong một ngày nào đó tôi sẽ thăm lại nơi này. Không biết cái nhà tù c̣n không nhỉ ? V́ tôi cũng có viết vài ḍng để lại lưu niệm.

Tổng thổng Nguyễn Văn Thiệu từ chức giao quyền lại cho phó tổng thổng Nguyễn Văn Hương, ngày 19-4-1975 và đồng thời Hồng Thập Tự Anh cũng từ giă chúng tôi vào cái ngày này. Vài hôm sau lại có hạm đội khác đưa chúng tôi về Vũng Tàu. Ban đầu họ có ư định đưa chúng tôi về đảo Guam nhưng về sau lại đổi ư.

Khi về Vũng Tàu họ cho chúng tôi ở trong trại dă chiến băi Sau. Lúc này người ta vẫn chưa di tản nhiều nhưng không khí đă có phần ảm đạm. Ba tôi quyết định đưa chị em tôi ra đi bằng đường biển. V́ thế ông đă rời trại và đưa chị em tôi ra ở nhà người quen ở thành phố ngay băi biển. Nhưng chuẩn bị ra đi th́ lại gặp người hàng xóm ở Cam Ranh vừa đến Vũng Tàu vài giờ, họ cho biết Cam Ranh đă thành b́nh địa, chị tôi th́ bị thương đang thất thiểu trên phố không ánh đèn vào ban đêm. Chỉ nghe chừng đó thôi, ba tôi quyết định ở lại và chấp nhận những hậu quả.

Có sống hơn một tháng trời, và chứng kiến những cảnh người ta bồng bế nhau chạy trốn, mới thấy người dân sợ cộng sản đến như thế nào. Trong lúc người ta vội vă xuống Vũng Tàu để thoát thân bằng đường biển, gia đ́nh tôi quay ngược về Sài G̣n để nh́n Sài G̣n đang hấp hối.

Nh́n cảnh một rừng người chạy ngược xuôi, nghe tiếng gào thét của những đứa trẻ bị lạc - ba ơi mẹ ơi, giữa thành phố đang hỗn loạn, tôi không thể giúp ǵ cho những đứa trẻ, v́ tôi cũng đang bị lạc. Đây là lần đầu tiên tôi biết Ḥn Ngọc Viễn Đông. Dù Sài G̣n đang hấp hối nhưng vẫn cuốn hút tôi. Với những ṭa nhà cao, với những hàng cây cổ thụ thật hiên ngang trên đường Trần Hưng Đạo. Và tôi cố đi t́m trường đại học Y Khoa trong ước mơ của tôi. T́m chưa ra,và có cảm xúc thấy Sài G̣n đang hối hả sắp phải từ giă cơi đời, giống như máu đang dồn vào cái tim thật căng đầy để rồi bị đột tử, mọi con đường trở nên nhỏ bé hơn chật chội hơn, bởi những vật dụng của quân đội bị ném ra đường không một chút thương tiếc. Họ vội vă bỏ của chạy lấy người, ngơ hầu để thoát ra khỏi thành phố vào phút cuối cùng vào ngày 29-4 và 30-4- 1975. Cũng may tôi c̣n tỉnh táo không bị cuốn theo ḍng người.

Việc ǵ đến rối phải đến. Thằng em trai, trong năm chị em gái quyết định đi xem Việt Cộng như thế nào ? Mà nó bị khổn khổ gần 1 tháng trời, hết lên tàu lại xuống tàu, tước đi mọi thú vui mà hằng ngày nó có. Sau khi khi xem Việt Cộng về, mặt nó buồn thiu và thốt lên một câu : « Việt Cộng không có đuôi » Ai cũng cười gượng, tôi chỉ giải thích - con người không có đuôi, chỉ có người xấu được gắn thêm cái đuôi để cho dễ phân biệt, v́ thế Việt Cộng có đuôi, người ta thường gọi là như thế.

Chúng tôi phải ở lại nhà người quen vài ngày để t́m phương tiện về Cam Ranh, xem gia đ́nh tôi sống chết như thế nào. Trên đường về lại quê nhà, phải nói là quá khủng kiếp, nhất là đoạn đường Long Khánh, cầu bị găy, mọi người phải đi bộ qua cánh rừng cao su vài cây số để chờ xe, tiếp tục hành tŕnh c̣n lại của ḿnh. Không thể tưởng tượng, một mùi tử khí bốc lên làm tôi nôn ra hết mật xanh rồi đến mật vàng, bởi những xác chết chưa được chôn cất, có những nắm mồ được chôn vội vă của ai đó. Tôi nghĩ, người chết nhiều lần, không phải hai lần như Trịnh Công Sơn nói. Lúc này tôi khám phá, ba tôi bị lạc, và tôi phải cố gắng b́nh tĩnh ,để làm thuyền trưởng với các em tôi. Dĩ nhiên tôi rất hốt hoảng và sợ hăi, nhưng lúc nào tôi cũng luôn trấn an các em, và hai tay mỗi đứa một bên, nếu bị lạc một đứa th́ làm sao đây…

Về đến Phan Rang vào ban đêm nhưng không thấy một bóng đèn. Tôi phải cố gắng thức tỉnh và mở hai mắt ra hết cỡ để nhận đâu là thành phố Cam Ranh mà yêu cầu họ dừng lại cho chị em tôi xuống. V́ đây là chuyến xe đầu tiên từ Sài G̣n ra miền Bắc. Khi đến Ba Ng̣i,tôi yêu cầu cho chúng tôi xuống. Thế là chúng tôi ṃ mẫm đi trong bóng đêm, khi về đến khu cư xá chúng tôi bắt đầu tỉnh táov́ biết đây là nhà ḿnh.

Muốn về nhà,chúng tôi phải đi qua nhà xác ở bịnh viện Cam Ranh. Thế là ba chị em chúng cắm đầu cắm cổ để chạy cho nhanh qua nhà xác.C uối cùng đă dừng lại ngôi nhà thân yêu, may mắn nhà tôi c̣n nguyên vẹn, chưa phải là đóng gạch như những ngôi nhà khác. Chúng tôi vừa gọi mẹ ơi, mẹ hỡi, th́ mẹ tôi vẫn c̣n sống và mở cửa cho chúng tôi, nhưng bà phán một câu làm tôi thắc mắc đến bây giờ, nhưng chưa có dịp để hỏi : « Tại sao cha con mày không đi Mỹ, về đây làm ǵ, rồi bà nói tiếp, nhưng nhỏ hơn, Việt Cộng đang ở trong mái hiên »

Kể từ đó chúng tôi nói chuyện thầm th́, và đang lo lắng ba tôi hiện giờ đang ở đâu ?.Khoảng 5 ,6 giờ sáng tôi nghe tiếng gọi cửa, biết là ba ḿnh an toàn. Từ trên gác tôi nhảy xuống với tốc độ nhanh nhất có thể, để thông báo cho ba tôi biết t́nh h́nh hiện tại. Vừa mở cửa tôi th́ thầm nói có Việt Cộng ở trong hiên, nghe như vậy ông vội rút chân lại. Nhưng rút chân lại th́ đi đâu bây giờ ?

Bốn mươi năm trôi qua. Muốn quên không dễ phải không các bạn ? Ngày đi chạy giặc đă buồn ngày về c̣n buồn hơn. Nếu ḿnh có một vật quư giá, có mất dĩ nhiên tiếc nuối, nhưng một quốc gia đă mất th́ phải làm ǵ đây ?
VIETBF Diễn Đàn Hay Nhất Của Người Việt Nam

HOT NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOME

Breaking News

VietOversea

World News

Business News

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

History

Thơ Ca

Sport News

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

Canada Tin Hay

USA Tin Hay

10.000 Tin mới nhất

Tin nóng nhất 24h qua


Romano
R11 Tuyệt Thế Thiên Hạ
Romano's Avatar
Release: 03-03-2015
Reputation: 344463


Profile:
Join Date: May 2007
Posts: 134,959
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1.jpg
Views:	0
Size:	92.7 KB
ID:	746501  
Romano is_online_now
Thanks: 9
Thanked 6,518 Times in 5,466 Posts
Mentioned: 3 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 38 Post(s)
Rep Power: 170
Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10
Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10Romano Reputation Uy Tín Level 10
Old 03-03-2015   #2
vanhong
R4 Cao Thủ Vơ Lâm
 
Join Date: Feb 2007
Posts: 576
Thanks: 26
Thanked 43 Times in 36 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 6 Post(s)
Rep Power: 19
vanhong Reputation Uy Tín Level 1
Default

CHÚNG TA KHÔNG ĐƯỢC QUYỀN QUÊN.
vanhong_is_offline   Reply With Quote
Old 03-03-2015   #3
hoaibao
R6 Đệ Nhất Cao Thủ
 
hoaibao's Avatar
 
Join Date: Jun 2009
Posts: 4,298
Thanks: 324
Thanked 1,353 Times in 815 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 275 Post(s)
Rep Power: 21
hoaibao Reputation Uy Tín Level 6
hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6hoaibao Reputation Uy Tín Level 6
Default

bọn xướng ca vô loại có đứa nào nhớ chuyên này không vậy tác giả
hoaibao_is_offline   Reply With Quote
Reply

User Tag List



 
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
New Menu

Tin nóng nhất 24h qua

Tin nóng nhất 3 ngày qua

Tin nóng nhất 7 ngày qua

Tin nóng nhất 30 ngày qua

Albums

Total Videos Online
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Tranh luận sôi nổi nhất 7 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 14 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 30 ngày qua

10.000 Tin mới nhất

Tin tức Hoa Kỳ

Tin tức Công nghệ
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Super News

School Cooking Traveling Portal

Enter Portal

Series Shows and Movies Online

SERIES ONLINE 1

SERIES ONLINE 2
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

VN News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Back 5 days

Back 10 days

Back 20 days

Back 30 days

Phim On

Clips

Playlist

News Book
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.

Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

All times are GMT. The time now is 14:47.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.09125 seconds with 12 queries