Chính trị là môn khó nhằn với người Việt. Giường như ai cũng ngủ quên rằng chúng ta có tuyên ngôn độc lập bác Hồ rằng theo wiki:
Quote:
Hỡi đồng bào cả nước,
Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền b́nh đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".
|
Thế nhưng đến nay có thực chúng ta có quyền tự do không?Đây là câu hỏi thú vị, v́ Đảng luôn rêu rao: tự do trong khuôn khổ?Có phải trái với tuyên ngôn năm xưa của bác Hồ không?Cùng vietbf.com đọc bài sau nhé.
V̀ SAO SINH VIÊN THƯỜNG NÉ TRÁNH CHÍNH TRỊ?
Giá điện đă được điều chỉnh tăng 7,5% kể từ ngày 16/3 tới đây, việc giá xăng tăng có thể sẽ là cú sốc lớn đối với người tiêu dùng. Với cơ chế chính trị ở nước ta, độc Đảng, độc quyền điện, độc quyền nước, độc quyền xăng dầu.... Chúng ta phải mua chứ làm ǵ được quyền lựa chọn nào khác.
Ai sinh ra cơ chế độc quyền? ai điều chỉnh giá xăng? ai điều chỉnh tăng thuế? Dĩ nhiên, đó không phải là quyết định của một cá nhân, mà là chính sách, đường lối của một tổ chức.
Những quyết sách mang tính chính trị này có ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống của mọi người, trong đó có sinh viên chúng ta. Thế nhưng, khi bàn đến những vấn đề cơ bản này, nhiều bạn lại cho rằng ''sinh viên biết cái ǵ mà bàn chuyện chính trị''?, ''đă làm được ǵ cho đất nước chưa?''.
Xin thưa! Mỗi lít xăng chúng ta mua, chúng ta đă đóng thuế cho nhà nước gần 10k rồi đấy, mua 10k giấy vệ sinh chúng ta đă phải đóng ít nhất 1k tiền thuế (10% VAT) cho nhà nước rồi đấy.
Thực tế, có những bạn sinh viên không quan tâm đến giá xăng tăng 500 hay 1000 đồng/lít. Họ chẳng bận tâm chút nào khi bố mẹ phải trả chi thêm vài ba trăm ngh́n cho ḿnh mỗi tháng. Họ cũng không quan tâm đến mỗi tháng bố mẹ phải trả thêm vài trăm ngh́n cho tiền điện tiền nước. Lư do là với thu nhập của gia đ́nh họ, chuyện đó không thành vấn đề. Với những bạn này, chính trị “không liên quan” ǵ đến họ là có cơ sở.
Nếu chúng ta cũng như họ, th́ chúng ta không phải là kém hiểu biết mà chúng ta thiếu trách nhiệm. Thiếu trách nhiệm với đại đa số dân chúng c̣n rất nghèo, c̣n thiếu ăn trên đất nước này.
Với một người gánh hàng rong thu nhập 50k/ngày th́ bữa ăn tăng thêm 2k là rất đáng quan tâm. Gia đ́nh nông dân như hầu hết chúng ta thu nhập khoảng 4 triệu đồng/tháng th́ tiền điện, tiền nước tăng thêm 100-200k là rất đáng kể.
Chính trị [có thể] “không liên quan ǵ” đến những người có thu nhập cao, nhưng rất liên quan đến tầng lớp b́nh dân.
Ở đây, chúng ta thấy một nghịch lư lớn của xă hội. Người có tŕnh độ, có thu nhập cao th́ không bị ảnh hưởng nhiều bởi chính trị, ngược lại, người ít học, thu nhập thấp th́ bị ảnh hưởng lớn bởi chính trị.
Thế nhưng chỉ người có tŕnh độ mới có điều kiện và khả năng quan tâm đến chính trị chứ không phải người ít học. Kết quả là người có tŕnh độ và có trách nhiệm với xă hội th́ phải quan tâm đến chính trị nhằm cải tiến chất lượng của xă hội để người ít học được hưởng lợi. Lúc này anh ta mới được gọi là người trí thức.
Tất nhiên, vẫn c̣n đó bao nhiêu chuyện chưa cải thiện được, cho dù dân chúng đă nói hàng trăm, hàng ngàn lần. Điện lại rục rịch tăng giá cho “bằng giá khu vực”. T́nh trạng giáo dục mỗi năm một tồi tệ: chạy trường, sổ đỏ, thi cử… Thế th́ lại càng phải nói, càng phải phản biện nhiều hơn. Thái độ “thôi nói cũng chẳng giải quyết được ǵ” chỉ thể hiện sự thiếu trách nhiệm mà thôi.
Thế nhưng, như đă nói ở trên, chẳng thà thiếu trách nhiệm, chẳng thà cứ im lặng, cứ ngồi mà hưởng lợi từ đấu tranh của người khác, chứ đừng tuyên bố những câu vô cảm và lạnh lùng ''sinh viên biết cái ǵ mà nói chuyện chính trị''.