Chấy và rận là hai anh em họ xa, kẻ ở trên cao , người sống dưới thấp nơi ấm áp.
Một ngày nọ rận đánh đường lên t́m chấy.
Ṛng ră đi qua mấy thung lũng và mấy g̣ đồi, qua mấy vách núi cuối cùng rận cũng đến được nơi chấy ở.
Được vài hôm bỗng rận có ư kiến :
-Thôi em về đây, ở đây khổ quá , toàn chịu mưa chịu nắng lúc rét lúc nóng , lại hay bị soi khi đang ăn. Sao bằng chỗ em được
Ít lâu sau chấy bèn đánh đường xuống t́m rận xem rận sống sung sướng thế nào.
Rận sống ở ven 1 bờ hồ cây cối lau lách um tùm.
Ngày đầu ăn no ngủ ấm , ngày sau gặp đúng lúc đến ngày hồ tràn ngập tiết canh từ đáy hồ tuôn lên mấy ngày liền, tha hồ ăn thỏa thích khỏi phải mất công đào bới cắn …
Chấy ở luôn gần chục ngày sau không muốn về nữa.
Hôm ấy cũng là ngày hồ khô sạch hoàn toàn , hai anh em chấy rận đang đứng chơi bên bờ hồ th́ bỗng ” tùm ” một cái ,thấy 1 gă khổng lồ đầu trọc lốc lao thẳng từ trên không trung xuống hồ
Đang lúc không đề pḥng nên chấy bị cuốn theo xuống hồ, c̣n rận v́ có kinh nghiệm và đă quen nên bám chặt lấy 1 thân cỏ ven hồ nên không việc ǵ.
Lại nói chuyện chấy bị tống xuống hồ, cố lóp ngóp ḅ lên gần đến bờ th́ lại ” TÙM ” một cái nữa, gă khổng lồ lại lao xuống với sức mạnh khủng khiếp cuốn theo chấy xuống.
Cứ như vậy gần tiếng đồng hồ, khi gă khổng lồ mệt và ói ra nhựa vá xe có mùi mía hay mùi hoa thiên trúc sư , chấy mới lên được bờ và nằm vật ra ngất xỉu.
Trước khi ra về chấy bàng hoàng nói với rận:
-Thôi, ở đây tuy ăn uống và chỗ nghỉ sướng thật, nhưng cứ chiến tranh giặc giă liên miên thế này anh không chịu nổi.
*VietBF@sưu tập