Theo tờ Jerusalem Post, Israel đă có thể dùng cách dễ dàng hơn và tấn công mà không cần cảnh báo nhưng họ đă không làm thế.
Sự ra đời của chiến thuật mới
Chiến dịch Cast Lead của Israel vào tháng 12/2008 được đánh dấu là cuộc chiến tranh quy mô lớn đầu tiên tại Gaza sau khi Israel đơn phương rút khỏi Dải này 3 năm trước đó.
Trước khi tiến hành chiến dịch, các cơ quan t́nh báo của Israel biết rằng họ phải điều chỉnh để thích ứng sau quăng thời gian 3 năm. Mặc dù có thể sử dụng gián điệp và cảm biến điện tử để xác định mục tiêu nhưng họ sẽ không thể biết điều ǵ đang xảy ra bên trong một mục tiêu cụ thể ở thời gian thực.
Những ǵ IDF biết là Hamas đang cất trữ vũ khí trong các ngôi nhà ở, ṭa chung cư, dưới trường học, Nhà thời Hồi giáo và bệnh viện. Nếu chiến tranh nổ ra, Israel phải t́m cách tấn công các mục tiêu này nhưng đồng thời phải giảm thương vong cho dân thường và thiệt hại không mong muốn.
Nhận ra thách thức này, cơ quan an ninh nội bộ Israel (Shin Bet) đă thực hiện một điều: Họ t́m và lập danh sách số điện thoại của các chủ sở hữu các căn nhà ở, ṭa nhà văn pḥng, bệnh viện trên khắp Dải Gaza. Đó là một nỗ lực chưa từng được quân đội nào khác thực hiện nhưng Israel biết rằng họ không có lựa chọn.
IDF xác định về cơ bản có hai loại mục tiêu. Đầu tiên là các phần tử khủng bố: Những người Palestine đang tiến hành hoặc lên kế hoạch cho một cuộc tấn công. Những đối tượng này sẽ không nhận được cảnh báo trước khi IDF tấn công. Để thực hiện chiến dịch thành công, Israel cần phải giữ được yếu tố bất ngờ.

Một ṭa nhà ở thành phố Gaza đổ sập khi trúng hỏa lực Israel. Ảnh: Reuters
Mục tiêu thứ hai là các ngôi nhà, ṭa chung cư, ṭa nhà văn pḥng, nhà thờ Hồi giáo và các ṭa nhà nhân sự khác, nơi phong trào Hamas và tổ chức Hồi giáo Jihad đă cất trữ vũ khí, thiết lập các chốt chỉ huy hoặc sử dụng làm vỏ bọc để che giấu một đường hầm khủng bố xuyên biên giới. Người trong các ṭa nhà này sẽ nhận được điện thoại cảnh báo để rời đi trước khi cuộc tấn công diễn ra.
Với mọi t́nh huống, máy bay không người lái (UAV) của Israel đều được triển khai để theo dơi những ǵ đang xảy ra bên trong các ṭa nhà và những khu vực lân cận.
Trung tâm chỉ huy IDF sẽ đếm số người đă rời đi, đảm bảo số lượng phù hợp với thông tin t́nh báo mà họ nhận được, sau đó họ sẽ cung cấp dữ liệu để Không quân Israel bật đèn xanh cho phi công chiến đấu hoặc trực thăng tấn công của họ thả bom.
Trong một số trường hợp, người Palestine cáo buộc máy bay không người lái của Israel được sử dụng để phóng tên lửa, mặc dù Tel Aviv chưa bao giờ xác nhận rằng họ có UAV tấn công.
Loại bom được IDF sử dụng đă được lựa chọn tùy theo mục tiêu. Nếu đó là nhà riêng với kho vũ khí dưới tầng hầm, quả bom cần phải có khả năng xuyên qua mái nhà và các tầng khác, trong khi chỉ phát nổ khi chạm tới tầng hầm.
Nếu mục tiêu ở tầng hai, đó phải là loại bom có thể phóng qua cửa sổ và chỉ phá hủy tầng hai chứ không gây thiệt hại quá nhiều ra xung quanh.
Mức độ thành công thường được đo bằng các vụ nổ thứ cấp – gây ra bởi lượng thuốc nổ được giấu phía dưới căn nhà.
Trong 40 cuộc tấn công đầu tiên, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ. Tuy nhiên, t́nh huống bất ngờ đă xảy ra. Một ngày nọ, có một người Palestine – chủ sở hữu căn nhà 2 tầng, nơi được xác định là trung tâm cất trữ vũ khí của Hamas, nói với sĩ quan t́nh báo Israel rằng ông ta sẽ không rời đi.
Thông tin về chiến thuật mới của Israel xung quanh Gaza đă được lan truyền, và nhiều người Palestine nhận ra rằng ra khỏi nhà có thể đồng nghĩa với việc không c̣n nhà để về nữa.
Gia đ́nh người đàn ông này đă trèo lên mái nhà, nơi họ biết có UAV của Israel đang lượn quanh, và thực hiện những cử chỉ mang tính thách thức.
Bất đồng đă nổ ra bên trong trung tâm chỉ huy của Israel. Một số sĩ quan cho rằng Tel Aviv cần phải xúc tiến vụ tấn công, một số khác phản đối do trong nhà vẫn c̣n dân thường. Tư lệnh Bộ Chỉ huy miền Nam của Israel nhận được thông tin, và vấn đề này c̣n được tŕnh lên cả Tham mưu trưởng IDF. Cả hai vị nhất trí rằng cuộc tấn công không thể được tiến hành vào hôm đó.
Ngày hôm sau, người đàn ông Palestine lại tiếp tục từ chối rời đi và trèo lên nóc nhà. Các chỉ huy tại Trung tâm tấn công của Israel không biết họ nên làm ǵ.
Khoảnh khắc ṭa nhà 13 tầng bị đánh sập
13 năm sau, chiến thuật tương tự đă được IDF sử dụng khi thực hiện các chiến dịch tấn công tại dải Gaza. Hôm 11/5, theo kênh Channel 12, trước khi IDF tấn công vào ṭa nhà 13 tầng tại Thành phố Gaza, những người trong ṭa nhà này đă nhận được cảnh báo thông qua các cuộc điện thoại và tin nhắn, yêu cầu họ rời đi.
Ngoài ra, để tránh trường hợp có những người không chịu rời khỏi ṭa nhà như trước, một tên lửa cỡ nhỏ đă được IDF bắn vào mái nhà để chỉ dẫn tới hư hại nhỏ nhưng gây ra rung chấn để buộc những người bên trong ṭa nhà phải rời đi trước khi cuộc tấn công thực diễn ra.
Ṭa nhà này được cho là nơi trú ẩn của nhiều phần tử khủng bố, trong đó có một số đối tượng được Israel phóng thích trong cuộc trao đổi tù nhân năm 2011.
VietBF @ Sưu tầm