Một cô gái 15 tuổi hỏi bố: “Bố sẽ tặng quà ǵ cho con vào ngày sinh nhật sắp tới?” Người bố ôm cô vào ḷng, mỉm cười dịu dàng: “Vẫn c̣n nhiều thời gian mà con yêu. Cứ vui vẻ chờ đợi, điều kỳ diệu chắc chắn sẽ đến”. Và khi nhận được, cô gái nhỏ đă không ngừng rơi nước mắt v́ xúc động.
Vài ngày sau, một chuyện không vui bất ngờ ập đến. Người bố đang làm việc, th́ nhận được cuộc gọi của giáo viên, thông báo: con gái anh đang ở trong bệnh viện cấp cứu, t́nh h́nh rất nguy kịch.
Người bố tức tốc t́m đến chỗ cô gái đang chiến đấu sống c̣n với bệnh tật. Vợ anh qua đời từ sớm, “thiên thần nhỏ” này chính là tài sản vô giá nhất của anh. Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói cô gái bị bệnh tim và có lẽ sẽ không qua khỏi. Anh chết lặng, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Cô gái tội nghiệp nằm trên giường bệnh, ngước mắt hỏi bố: “Bố ơi, con sẽ chết phải không?” Người bố xoa đầu con trấn an: “Vào sinh nhật, con nhất định sẽ qua khỏi”. Cô gái ngờ vực: “Làm sao mà bố biết được?” Người bố chắc nịch: “Bố biết chứ, v́ bố là bố của con mà”.
Món quà bất ngờ cha tặng sinh nhật con gái
Quả thực, vào ngày sinh nhật thứ 16, cô gái đă được xuất viện. Cô chạy ào vào pḥng riêng của ḿnh, mong nh́n thấy bố cùng món quà đă hứa. Ngờ đâu, đó chỉ là một gian pḥng trống, trên bàn là một phong thư:
“Con gái yêu của bố.
Nếu con đang đọc lá thư này, hẳn con đă khỏe mạnh như bao cô gái b́nh thường khác. Ngày trước, con hỏi bố sẽ tặng ǵ cho con vào ngày sinh nhật. Lúc đó, thực sự bố chưa nghĩ ra nên tặng con quà ǵ. Nhưng bây giờ, bố đă biết ḿnh sẽ tặng ǵ cho con rồi. Đó chính là TRÁI TIM của bố”.
Món quà quư giá nhất mà cha mẹ tặng cho ta chính là...
Đối với cha mẹ, con cái chính là thứ tài sản vô giá nhất. Và món quà quư giá nhất họ tặng ta, không phải là vàng bạc, mà chính là sinh mệnh. Mẹ phải chịu qua cơn đau thập tử nhất sinh, mới mang ta đến cơi đời này. Cha phải c̣ng lưng mỏi gối, suy nghĩ trăm bề, mới giúp ta có được một mái nhà vững chăi.
Nh́n con cái lớn khôn, với cha mẹ là niềm hạnh phúc vô tận. Vậy nên, phận làm con, bừng bao giờ oán trách cha mẹ nghèo khó, hay phải hy sinh tất cả cho ta. Đừng sống vô trách nhiệm, chỉ biết ngửa tay xin tiền, mà quên mất cha mẹ cũng là con người bằng xương bằng thịt. Biết đau, biết mệt, biết buồn, biết khổ. Nên nếu không thể báo hiếu, cũng đừng trở thành gánh nặng cho họ.
VietBF © sưu tầm