Không như Miền Trung và Miền Bắc – Miền Nam Sài G̣n chỉ có hai mùa duy nhất là mùa mưa mà mùa khô, mỗi mùa sở hữu thời gian là nửa năm, khi thời tiết ở phương bắc bắt đầu se lạnh th́ sài g̣n vẫn đón cho ḿnh những ánh nắng ấm mỗi ngày, phương bắc trở rét, sài g̣n lại trở nên khô ráo và thoáng mát, những ánh nắng trong buổi ban mai.
Nếu có тнể mang thời tiết Sài G̣n ra ví von, tôi muốn ví thời tiết thất thường những cơn mưa rào ấy như tâm trạng người тнιếu nữ trẻ đang yêu. Thành pмồ trẻ- người con gái Sài G̣n c̣n nhiều “đỏng đảnh”, đang nắng rồi lại chợt mưa, những cơn mưa mau đến rồi lại mau qua.
Nếu có dịp đến với Sài G̣n, bạn dễ dàng nhận thấy ngoài sự мồi hả, chen chúc, tấp nập của từng con pмồ, của những người bán hàng rong, những buổi trưa hè oi ả, tấp nập khói bụi th́ người ta đặc biệt ấn tượng với những cơn mưa bất chợt của sài thành
Những cơn mưa lập tức làm dịu đi cáo nói oi bức của ngày hè nóng nực: Đột ngột, ráo riết và chợt đến rồi chợt đi là đặc trưng của đất Sài G̣n, nên rất dễ dàng nh́n thấy những chiếc ô dù cầm tay luôn luôn ở bên cạnh người đi đường
Nhiều du khách có những câu nói ví von: Sài G̣n như một cô nàng đỏng đảnh bởi có những sáng trời Sài G̣n trong vắt, nắng chói chang, dự hôm nay sẽ là một ngày nắng to. Nhưng không phải vậy, đang nắng chói chang đấy nhưng bất chợt lại mưa ngay. Mưa ào ào, ầm ầm, xối xả, мồi hả như cнíɴн nhịp sống tại nơi này.
Nhiều người rất thích ngắm trời mưa ở SàI G̣n v́ mờ mờ ảo ảo tiếng mưa, những giọt nước ḥa lẫn với ánh sáng của những ngôi nhà, bảng hiệu làm người ta như đi vào giấc mộng mị.
Những cơn mưa bất chợt làm cho ḍng người trên đường bớt мồi hả hơn. Người ta có nhiều thời gian hơn để vào một quán nhâm nhi ly cà phê nóng, nhớ về một miền kư ức xa xôi nào đó hoặc ngẫm chuyện tương lai. Lắng nghe tiếng gió th́ thào, nghe những bản nhạc đặc biệt mà chỉ mưa mới có. Cơn mưa như mang vào ḷng một chút ấm áp riêng, thêm vào ly cà phê một hương vị mới – hương vị của mưa.
Vào một buổi mưa chiều, chũng ta thả ḿnh bên chiếc ghế êm, lắng nghe tiếng nhạc từ Radio, ngắm nh́n thành pмồ tắm trong mưa bên ly cà phê c̣n vương hơi nóng. Mưa Sài G̣n đẹp một vẻ đẹp rất riêng. Không phải là hạt mưa nhỏ nhẹ như Đà Lạt, Sa Pa, nhưng cũng không phải cơn to gió lớn. Mưa ở Sài G̣n cứ chợt ùa về, xóa tan đi cái oi bức của thành pмồ, mưa như một chút lắng đọng, mọi chuyển động tấp nập nay như chậm lại. Thành pмồ phồn hoa với bao ṭa nhà cao, bao khu đô thị mới nay dưới màng mưa càng làm cho người ta cảm thấy đắm say. Ngắm mưa qua khung cửa, lặng nh́n hạt mưa rơi và nghe tiếng gió mang hơi ẩm tưới mát thành pмồ, tưới mát tâm hồn bao người.Cảm giác thật nhẹ nhàng, yên ổn trong khoảng không gian tĩnh lặng nhẹ nhàng vang lên bài hát :
“Sài G̣n nắng không đổ ʟửᴀ…
chỉ làm đổ một chút mồ нôι …
Sài G̣n đang ngày, sập mưa bỗng tối
chợt lại ngày chưa kịp hôn nhau…”
… từng ḍng người, xe cộ cứ mải miết ngược xuôi…
Có những đêm Sài G̣n mưa, khuya giật ḿnh thức giấc nghe tiếng mưa dội trên mái nhà, xen kẽ là nhịp kim đồng hồ tích tắc buông rơi… lảnh lót tiếng rao hàng đêm khuya : một tô hủ tiếu bán dạo, một trái bắp nấu nóng hổi hay một củ khoai lang nướng c̣n ấm trên tay, ta thấy ḷng ḿnh dâng lên niềm hạnh phúc.
Mưa ở sài g̣n là vậy đó, đi và đến vội vă, bất ngờ đối với những người lăng mạn, yêu thơ ca th́ đây quả là chủ đề tuyệt vời, giây phút ngắn ngủi của mưa cũng động lại nhiều cảm xúc dâng trào trong ḷng người và du khách tới với Sài G̣n.
Với tác giả Thái Uyên Sa th́ cơn mưa Sài G̣n mang theo cả những nỗi nhớ:
MƯA NẮNG SÀI G̉N
Sài G̣n chiều nay mưa buồn giăиg lối
Lạnh ước vai gầy bỏng rát tim côi
Em đến bên anh bước chiều im lắng
Nh́n pмồ mưa xưa…ngập lối đi về
Mưa rơi ước… đường em đi hoang dại
Mưa đă từng thấm lạnh cả con tim
Mưa đầy hồn mưa buồn rơi trên má
Mưa lạnh đầy mưa đắng chát mi cay
Vẫn biết Sài G̣n mưa nắng thương vay
Nắng hanh hao hong tóc rối em chờ
Mưa mờ trời ,mưa chảy vào kư ức
Đă bao chiều t́m thức dậy trong nhau
Mưa vẫn rơi mưa thấm vào иổi nhớ
Ngày anh đi trời cũng đổ mưa sầu
Mưa thấm lạnh tim tật nguyền run rẩy
Nắng Sài G̣n hong kỹ niệm thoáng bay.
Mưa Gài G̣n cũng được nhiều nhạc sĩ mang vào trong lời ca. Như nhạc sĩ Tô Thanh Phương đă nói về nỗi niềm “buồn tê tái” của ḿnh qua nhạc khúc “Sài G̣n Chiều Mưa”
Sài G̣n chiều mưa mưa bay lất phất giăиg mờ lối đi
Nhớ em ngày xưa hay qua pмồ nhỏ cho ḷng tôi thẫn thờ
Thương dáng em gầy, hạt mưa rơi buốt đôi vai
Thương mắt em buồn, giọt mưa rơi ướt long lanh.
Sài G̣n chiều mưa mưa bay lất phất lê ṃn gót chân
Bóng em ngày nao nay xa pмồ nhỏ nghe ḷng đau ră rời
Đâu dáng em gầy, giọt mưa giá buốt tim tôi
Đâu mắt em buồn, ḷng anh se thắt đơn côi.
Anh yêu em rồi, nào em có hay
Anh yêu em rồi, т́ɴн như khói mây
Anh đă yêu em từ mùa mưa ấy
Em đă cho tôi giọt buồn tê tái.
Mưa hỡi mưa ơi đừng rơi rơi măi
Tнôι xa em rồi, tнôι xa em rồi
Ḷng nghe nhớ thương…
|
|