Thanh niên nhặt được đồ dưới sông đem bán hàng chục ngh́n tỷ đồng, tưởng 'đổi đời' ai dè cảnh sát ập tới. Cho đến giờ vẫn xôn xao dư luận câu chuyện 'đặc biệt' về một tội phạm di tích văn hóa lớn nhất Trung Quốc năm 2016.
Một thanh niên nhặt được cổ vật văn hóa, vội đem bán với giá 13,6 triệu tệ (khoảng gần 50 tỷ đồng). Khi các chuyên gia nói với anh ta rằng anh ta đă phạm pháp th́ người đàn ông lại không tin và cho rằng ḿnh đă không vi phạm quy định pháp luật nào.
Trung Quốc vốn được biết đến là một quốc gia với nền văn minh lâu đời, trải qua hàng ngàn năm lịch sử và được kế thừa một kho tàng lớn lao những cổ vật, di tích văn hóa mà tổ tiên để lại. Bởi vậy mà từ chính phủ cao nhất cho tới các cấp quần chúng đều thống nhất tư tưởng đồng ḷng chung sức bảo vệ các cổ vật, di tích văn hóa cổ xưa.
Tuy nhiên, vẫn không ít người nhận thức được điều này. Họ cho rằng cổ vật dưới ḷng đất, nếu t́m thấy được th́ nó sẽ thuộc về ḿnh. Ví dụ như trường hợp vô cùng đặc biệt dưới đây, một thanh niên nhặt được cổ vật, vội đem bán với giá 13,6 triệu tệ (khoảng gần 50 tỷ đồng). Khi các chuyên gia nói với anh ta rằng anh ta đă phạm pháp th́ người đàn ông lại không tin và cho rằng ḿnh đă không vi phạm quy định pháp luật nào.
Năm 2016, tại Thành Đô xảy ra một câu chuyện về cổ vật văn hóa rất đặc biệt. Cảnh sát đă thành lập đội điều tra đặc biệt để và đă t́m ra một người dân họ Tống bị t́nh nghi phạm tội trọng đại. Tuy nhiên người đàn ông họ Tống lại thản nhiên nói: "Tất cả những món đồ này của tôi là do nhặt được!" Vậy chuyện ǵ đang xảy ra?
Hóa ra, Tống là người sinh sống ở Thành Đô, từ nhỏ đă biết câu chuyện truyền đời về "Trương Hiến Chung với hàng ngàn tàu chở bạc ch́m dưới sông" và câu ca dao "ai nhặt được bạc Trương Hiến Chung mua nổi cả Thành Đô phủ".
Theo lời đồn dân gian, Trương hiến Chung có tới một ngàn chiến thuyền chứa vàng bạc châu báu, nhưng bị tướng nhà Minh là Dương Triển phục kích và tàu bị đắm. Cũng từ đó, truyền thuyết về tàu chở bạc của Trương Hiến Chung ch́m dưới sông được lưu truyền về sau.
Tương truyền, vào cuối thời nhà Minh, nhà Minh không chỉ phải đối mặt với sự xâm lược của quân Thanh từ bên ngoài thành mà c̣n phải lo chặn những cuộc nổi dậy của nông dân liên tục xảy ra. Trong đó, hai cuộc nổi dậy lớn nhất của nông dân lần lượt do Lư Tự Thành và Chương Hiến Chung cầm đầu. Lư Tự Thành thành lập chính quyền đại thuận, tấn công vào Bắc Kinh đánh đổ nhà Minh. Chương Hiến Chung lại thành lập chính quyền Đại Tây. Cả hai đều tạo ra một trận cuồng phong đẫm máu ở Trung Nguyên, nhưng chiến thắng cuối cùng lại về tay người Măn Thanh.
Theo ghi chép, trong thời gian làm vương làm tướng, cả hai đều không thể cưỡng lại vinh hoa phú quư. Khi bị quân măn thanh ḍm ngó, Trương hiến Chung cuối cùng cũng bị trấn áp. Năm 1646, Trương Hiến Chung chạy về phía nam dọc theo sông Mân Giang (thượng nguồn sông Trường Giang). Ông đă chuyển toàn bộ vàng bạc châu báu của "Đại Tây quốc" mang theo. Theo lời đồn dân gian, Trương hiến Chung có tới một ngàn chiến thuyền chứa vàng bạc châu báu, nhưng bị tướng nhà Minh là Dương Triển phục kích và tàu bị đắm. Cũng từ đó, truyền thuyết về tàu chở bạc của Trương Hiến Chung ch́m dưới sông được lưu truyền về sau.
Một đêm nọ, sau khi ngà ngà say, Tống cũng đă ṃ tới bờ sông với suy nghĩ có thể t́m kiếm chút bạc. Ngay từ lần đầu tiên, Tống đă ṃ được một con hổ vàng nhỏ với bộ dạng sống động như thật. Có lần thứ nhất, sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba ... Kể từ đó, Tống nhặt được vô số đồ có giá trị, những thỏi vàng, thỏi bạc, rất nhiều tượng nhỏ bằng vàng với đủ h́nh thù kỳ quái …
Tổng cộng, tổ chuyên án đă t́m thấy di vật văn hóa hạng nhất trị giá lên tới gần 50 tỷ đồng, 15 di vật văn hóa hạng hai, 30 di vật văn hóa hạng 3. Số tiền lên tới hàng trăm triệu NDT, Tống trở thành tội phạm di tích văn hóa lớn nhất năm 2016.
Tống cho rằng, chỉ cần là đồ của ḿnh nhặt được th́ đương nhiên là của ḿnh, bởi vậy đă đem toàn bộ tất cả những thứ này đem bán với tổng số tiền là 13,6 triệu tệ (khoảng gần 50 tỷ đồng). Sau đó, vụ việc này đă kinh động tới các quan chức địa phương. Tống bị bắt ngay sau đó, các chuyên gia nói với anh ta rằng: "Anh đă vi phạm pháp luật, đă vi phạm luật di tích văn hóa của đất nước." Nhưng Tống vẫn không tin, thậm chí c̣n to tiếng cho rằng ḿnh vô tội. Anh ta không hiểu được v́ sao, lẽ nào nhặt được đồ vật lại bị coi là phạm pháp?".
Cảnh sát cảm thấy có ǵ đó không ổn, người đàn ông này quá kích động. Hắn biết vị trí của các di vật văn hóa. Hẳn c̣n có nội t́nh nào đó. Sau này, họ mới phát hiện ra rằng, Tống vốn không hề nhặt được di vật văn hóa một cách t́nh cờ ngẫu nhiên như lời kể. Mà đó là một kế hoạch đă được tính toán từ rất lâu. Tổng cộng có bốn người đồng phạm, cùng lên kế hoạch phân chia trách nhiệm và hành động. Những người này đă dùng nhiều biện pháp khác nhau để thăm ḍ khu vực sông trong thời gian dài và cuối cùng đă t́m thấy rất nhiều cổ vật văn hóa và đem bán với tổng giá trị khoảng 13,6 triệu tệ. Sau này, trong quá tŕnh truy t́m các cổ vật văn hóa, các chuyên gia đều thấy rằng giá trị của chúng ngày càng cao, có người bán lại với giá 13 triệu tệ, có người lại rao bán giá 16 triệu tệ. Tổng cộng, tổ chuyên án đă t́m thấy di vật văn hóa hạng nhất, 15 di vật văn hóa hạng hai, 30 di vật văn hóa hạng 3. Số tiền lên tới hàng trăm triệu NDT, Tống trở thành tội phạm di tích văn hóa lớn nhất năm 2016.
Tại Trung Quốc, căn cứ theo quy định và luật pháp hiện hành, di vật hay di tích văn hóa được chia thành nhiều loại. Loại thứ nhất là những di vật văn hóa được truyền từ đời này sang đời khác, là những cổ vật gia truyền. Những văn vật thế này có thể do tư nhân bảo quản. Loại thứ hai là những cổ vật văn hóa do ai đó nhặt được, thông thường là t́m thấy trong mộ cổ hoặc đào được dưới đất, th́ phải lập tức đem trao lại cho quốc gia. T́nh huống thứ ba là nếu phát hiện các di vật văn hóa cấp quốc gia mà tự ư thu mua rồi bán lại, theo đúng quy định của Luật Di tích văn hóa th́ cần phải có h́nh phạt. Hành động này nhằm để bảo vệ tốt hơn các di tích văn hóa cổ của Trung Quốc, và trong lĩnh vực tâm linh th́ đó cũng được coi là một hành động tôn trọng người cổ xưa.
VietBF@ sưu tập