Từ ngày chị Hoà chuyển lên phố làm có của ăn của để chị cũng quan tâm đến vẻ bề ngoài của ḿnh nhiều hơn . Chị biết xài đến mỹ phẩm và chau chuốt bản thân , không như lúc c̣n ở dưới quê sống chung với mẹ chồng , mỗi lần chị đi dạy tô lên môi một tí son cho gương mặt đỡ trắng bệch nh́n cho có sức sống một tí là y như rằng hôm đó chị phải nghe những lời mỉa mai của mẹ chồng. Bà nói đi dạy thôi mà bôi son trét phấn lên mặt thấy mà gớm trong khi chị chỉ tô nhẹ tí son lên môi. Nhớ lại những ngày tháng đó chị cũng thật phục bản thân ḿnh chịu đựng trong một khoảng thời gian dài đến như vậy.
Hết tiết dạy ở trường chị Hoà đi thẳng ra ngoài nhà xe để đi về nhà . Vừa mới dắt xe ra khỏi cổng cái Liễu ở đằng sau giữ lấy yên xe chị. Nó đi lên đứng trước đầu xe chị tṛ chuyện :
" Hôm nay chị về sớm thế "
" Sáng nay chị chỉ có hai tiết thôi "
" Vậy à. Mà hôm qua chị với Thầy Khoa đi đâu mà đi cùng nhau ở ngoài đường em chạy bên kia đường nh́n qua thấy.
Hàng lông mày chị Hoà nhíu chặt là lúc chị đang nhớ lại . Chị à lên một tiếng nh́n cái Liễu nói :
" Hôm qua xe chị bị thủng lốp giữa đường , thầy Khoa chạy lên thấy vậy nên xuống đẩy phụ xe chị đến chỗ để vá "
" À ra là thế vậy mà em cứ tưởng..."
" Em tưởng ǵ ? "
" Dạ có ǵ đâu thôi chị về đi em cũng vào lớp dạy thêm một tiết nữa ".
" Ừ thế chị về trước nhé rănh ghé vào nhà chị chơi "
" Vâng"
Tối nay anh Hiệu điện về cho chị Hoà như thường lệ nhưng khi chị bắt máy câu đầu anh nói không phải là hỏi thăm t́nh h́nh chị ở nhà như thế nào mỗi khi anh điện về , mà thay vào đó là một câu tra khảo mang đậm sắc khó chịu qua giọng của anh.
" Mẹ lên chơi mà em không thể nấu được cho bà một bữa cơm sao? Ai lại để bà bụng đói đi về như thế "
Chị biết ngay mà, chị biết thế nào bà cũng phải bịa ra được một cái chuyện ǵ đó, cũng may là bà bịa ra chuyện ăn uống chứ bà mà ác mồm lại đi bịa chuyện chị đưa trai về nhà khi chồng vừa đi làm xa mấy ngày th́ chị biết thanh minh kiểu ǵ bây giờ . Giọng chị Hoà hờn dỗi qua điện thoại :
" Anh tin mẹ c̣n gọi điện hỏi em làm ǵ ?"
" Anh gọi là để nhắc nhở em dù em có không ưa hay không thích bà th́ đó cũng là mẹ của anh , mẹ chồng của em. Em làm sao cho phải phép ".
" Vâng . Từ trước giờ là tôi không phải phép cơ đấy. Nhờ anh hỏi lại mẹ con gà bà mang lên rồi lại mang về đă mần thịt để bồi bổ cháu nội chưa nhé "
Chị cúp máy một cái rẹt tức đến cả nổ đom đóm . Anh Hiệu chồng chị cái ǵ cũng tốt mỗi tội là nghe lời mẹ một cách vô tội vạ, bà thốt ra câu ǵ là anh mặc định tất cả đều đúng đều thật . Cũng v́ cái tính này của anh mà nhiều lúc chị muốn bỏ quách đi cho xong nhưng chị lại không nỡ. Vợ chồng chung sống với nhau bao nhiêu năm đâu thể một câu nói bỏ là bỏ ngay được , thà rằng anh không thương chị th́ thôi đằng này anh cũng thương chị cơ mà nên chị cứ gạt bỏ cái suy nghĩ đó đi.
Buổi sáng ở ngôi trường chị đang dạy...
" Cô Hoà đợi tôi với "
Tiếng thầy Khoa ở đằng sau vọng đến chị quay người lại đứng chờ thầy ấy.
" Thầy làm ǵ mà chạy dữ vậy ḱa "
" Cũng không phải tại cô Hoà à. Thâư cô ở ngoài cổng gọi măi cô không nghe"
" À vừa rồi tôi suy nghĩ vài chuyện lung tung nên không có để ư thầy gọi"
Thầy Khoa đưa ly cafe ra trước mặt mời :
" Cô Hoà uống cafe không ?"
" Lúc năy tôi vội quá cũng quên tạt vào mua. Cảm ơn thầy nhé "
Cái Liễu ở tít đằng kia hai tay cầm hai ly cafe vừa đi vừa cười tủm tỉm. Nh́n thấy thầy Khoa và chị Hoà đứng với nhau ,cười cười nói nói nụ cười trên môi nó cũng vụt tắt ngay lúc đó. Nó đi đến cố t́nh chen ngang vào giữa hai người , nó nh́n thầy Khoa cười một cách tŕu mến đến khi quay sang cười với chị Hoà th́ điệu cười của nó trông giả trân làm sao
" Thầy Khoa , cô Hoà hai người đến trường sớm thế ".
Thầy Khoa chỉ ậm ự vài tiếng rồi cũng xin phép đi trước. Đợi cho thầy Khoa đi khuất bóng cái Liễu mới nh́n xuống ly cafe trên tay chị Hoà. Nó hỏi :
" Cafe đấy là thầy Khoa mua cho chị à "
"Ừ mà sao đấy em "
" Không có ǵ. Em cũng có mua cho chị mà chị có rồi th́ thôi em mời mấy cô khác "
Cái Liễu mặt cứ hậm hực đi lướt qua chị Hoà, đến chỗ thùng rác nó thẳng tay ném hai ly cafe vào trong đó , ngoảnh đầu lại nh́n chị Hoà với cái nh́n không c̣n mấy thiện cảm.
Bà Sáng ở sau vườn nghe tiếng gọi ai giống cái Liễu ở trước nhà, bà rửa nhanh cái tay đi lên
" Liễu đấy à"
" Dạ bác Sáng khoẻ không ạ "
" Khoẻ cả .Thế hôm nay mày không đi dạy hay sao mà về đây "
" Dạ con đi cùng với bố mẹ nên ghé thăm bác một lúc "
" Ngồi uống nước đă"
" Dạ "
Ngồi uống gần hết một nữa ấm trà, hai bác cháu ngồi nói chuyện trên trời dưới đất. Bà Sáng quư cái Liễu v́ đơn giản nó bắt kịp cái đài phát thanh của bà, không như chị Thắm nhà này cả ngày cứ cắm đầu vào cái điện thoại hiếm khi ngồi nói chuyện với bà như thế này , mà có nói th́ cũng nói được vài câu rồi chị Thắm cũng đứng dậy về pḥng ngay. Hôm nay cái Liễu sang chơi th́ đúng ư bà quá đi chứ .
" Chị Hoà từ khi lên phố đẹp hẳn ra bác nhỉ. Con nh́n nhiều khi c̣n thấy mê"
Bà Sáng đang hớp ngụm trà nghe cái Liễu nói thế bà hiện ngay bộ mặt khó chịu, phun ngụm trà trong miệng c̣n chưa kịp nuốt ra ngoài sân tỏ ư chê bai
" Bôi son trét phấn đầy mặt th́ đẹp đẽ ǵ thấy mà gớm "
" Bác nói sao ấy chứ , các thầy trong trường con ai không muốn tán tỉnh chị ấy "
Mặt bà Sáng ngay lập tức đanh lại, ngồi ngay ngắn bắt đầu hỏi thăm ḍ con Liễu
" Mày nói thật à "
" Con nói điêu bác làm ǵ "
" Tán tỉnh như thế nào kể bác nghe "
" Mà con kể bác nghe bác đừng nói với ai là con nói đấy. Chị Hoà biết được lại bảo con nhiều chuyện "
" Mày cứ khéo lo . Kể nhanh đi "
Anh Hiêụ đang ngồi nhậu với mấy anh em trong đội nhóm cơ khí không biết nghe được ǵ từ mẹ ḿnh mà nổi cơn ghen lồng lộn , anh bỏ về giữa chừng tức tối gọi điện cho chị Hoà bắt chị phải nghỉ dạy ở trường.
" Anh có uống nhầm thuốc không vậy ? Đang yên đang lành tự nhiên bắt em nghỉ dạy ".
" Không có ǵ là tự nhiên anh bảo em nghỉ th́ nghỉ "
" Ít ra anh cũng phải cho em một lư do chính đáng chứ "
" Một ḿnh anh đi làm dư sức lo cho gia đ́nh em cứ ở nhà lo cơm nước "
Chị Hoà không thể chấp nhận cái lư do như thế được. Chị kiên quyết giữ vững quan điểm của ḿnh.
" Việc đi dạy không những là nguồn thu nhập mà c̣n là đam mê của em. Không dễ ǵ mà em xin được vào trường để tiếp tục công việc dạy học . Anh không thể bắt em nghỉ v́ cái lư do ở nhà cơm nước, b́nh thường em vẫn chu toàn tốt mọi thứ không phải sao
Ở đầu bên kia chị có thể nghe thoát qua cái điệu cười mỉa mai của anh .
" Cô yêu nghề hay là yêu cái thằng nào trong đâư, mà một hai không chịu nghỉ "
Anh Hiệu càng nói lại càng ḷi ra cái bậy , cái bậy của anh chỉ làm cho chị Hoà thêm điên tiết mà thôi. Chị không thể tiếp tục giữ được sự nhẹ nhàng đối với anh nữa .
"Anh lại nghe ai nói ǵ nữa rồi giờ hạch xác tôi "
" Tôi nói oan cho cô à, c̣n tặng hoa , mua cafe cho nhau nữa cơ mà . Lăng mạn ghê nhỉ "
" Mẹ lại nói ǵ với anh nữa đúng không ? "
" Không có th́ cô sợ ǵ người ta nói "
" Nhiều khi tôi không hiểu tại sao tôi lại chưa bỏ quách anh đi cho rồi đấy anh Hiệu ".
" À giờ th́ cô thừa nhận rồi đúng không?”
" Vâng! Là tôi sai . Cái sai lớn nhất của tôi là là lấy một người như anh đấy.
Hành động tắt máy ngang khi c̣n chưa nói chuyện rơ ràng của chị Hoà làm anh Hiêụ đă tức lại càng tức điên người hơn. Anh chỉ muốn bay về ngay lập tức để làm rơ mọi chuyện nhưng công việc ở đây gấp, anh Hiệu đành cố nh́n nuốt cục tức này xuống.
Sáng nay chị Hoà vẫn đi dạy b́nh thường, nh́n thấy con Liễu ở nhà xe chị gọi lớn :
" Liễu "
Con Liễu mặt vẫn vui vẻ như chưa từng có chuyện ǵ, nó đi đến bắt chuyện như mọi ngày
" Chị uống cafe không em mua cho chị nữa đấy ".
Chị Hoà phớt lờ câu hỏi của nó hỏi luôn chuyện cần hỏi :
" Có phải em đă nói ǵ đó với mẹ chồng chị đúng không ? "
Cái mặt con Liễu như người ở đâu đó rơi xuống,ngơ ngơ ngác ngác như người mới ngủ dậy.
" Chị nói cái ǵ vậy chị Hoà ? Em nói ǵ với mẹ chồng chị mới được . Tự nhiên chị hỏi câu làm em muốn chấn động tâm lư luôn ấy ".
" Th́ chị hỏi thử không phải th́ thôi "
" Mà ai nói ǵ chị sao "
" Không biết ai độc mồm độc miệng nói với anh Hiệu là chị có tư t́nh thầy nào đó trong trường. Thế có chết chị không chứ "
Con Liễu khua tay liên tục để chứng ḿnh là ḿnh vô tội
" Em không biết ǵ đâu đấy . Chị em dạy chung với nhau bao nhiêu lâu chị biết tính em rồi ".
" Th́ chị cũng chỉ hỏi vậy thôi chứ có khẳng định là em đâu. Thôi chị vào lớp đây trễ mấy phút rồi "
Đợi cho chị Hoà quay người đi con Liễu mới đưa tay vuốt ngực thở phào đứng nh́n theo lẩm bẩm một ḿnh:
" May quá chưa bị ăn chửi ".
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.