Mai Lisa sinh ra trong một gia đ́nh nghèo khó. Nghèo v́ chăm lo cho bố, bố ở bệnh viện nhiều hơn ở nhà. Đến năm tôi 11 tuổi th́ bố mất, tài sản giá trị trong nhà cũng theo bố đi luôn. Từ đó, cuộc đời tôi như bước sang một trang mới.
Tôi vẫn nhớ như in, cứ 3 giờ sáng là thức giấc để cùng anh trai thả lưới kiếm tôm tép cho mẹ kịp mang bán chợ sáng, kiếm kế sinh nhai. Rồi sau đó, cuộc sống khó khăn hơn khi tôi tiếp tục cùng mẹ thức giấc từ 3 giờ sáng vào rừng cắt cỏ mang xuống xă cách nhà 6-7km để bán. Có những ngày bán không ai mua, tiền kiếm được cũng chỉ đủ mua nửa kư gạo.
Rồi tới mùa sim chín, hai mẹ con vào rừng cách nhà hàng chục cây số, leo núi 12 sườn để hái được sim tơ, quả to và béo, mới bán được giá. Thế nhưng, chặng đường dài nhất có lẽ là dịp mà tôi theo mẹ vào rừng Quảng B́nh cách Đức Thọ cả 100km để đốn củi. Khi ấy, tôi và mẹ phải nằm trong rừng 10 – 15 ngày, dùng b́a của cây gỗ lấp lại với nhau làm giường, đóng 4 cọc 4 bên giăng áo mưa để che sương. Thời tiết khi mưa khi nắng, nhiều lúc mưa lớn không có chỗ tránh là ướt sũng cả người.
Sài G̣n chính là mảnh đất đầu tiên mà tôi đặt chân tới với khao khát có được công việc thay đổi cuộc đời. Tôi vào Sài G̣n và xin làm giày da xí nghiệp. Nhưng chỉ được một thời gian th́ thất nghiệp. Khi đó, tôi chỉ c̣n biết xin giúp việc, phụ quán ăn ở quán lẩu dê. Tiền tip khách bo đút ống heo cuối tháng nhân viên liên hoan ăn hột vịt lộn (trứng vịt lộn). Cũng chính v́ ăn hột vịt mà tôi thấy được sự chênh lệch về giá tiền khi bán ngoài vỉa hè và bán trong quán ăn. Tôi nung nấu ư tưởng kinh doanh từ đây.
Sau ba tháng làm thêm tích góp được 900 ngh́n đồng, tôi đă mở được một quán bán hột vịt lộn. Những ngày đầu, do ít vốn nên tôi chỉ lấy được 4 chai nước ngọt và chục vịt lộn, bán được mấy khách th́ hết luôn. Dần dà, tích tiểu thành đại, tôi mở rộng kinh doanh với nhiều mặt hàng hơn như ốc Việt, bắp nướng, mực khô, cá khô.
Chuyện kinh doanh quán ăn khi được khi không, tôi bồn chồn. Tôi đi học thêm làm tóc vào buổi sáng. Có lẽ đây là cột mốc quan trọng trong cuộc đời tôi.
Sau 6 tháng học việc, tôi từ thợ phụ lên thợ chính. Được mọi người tin yêu nên lượng khách yêu cầu tôi làm cũng đông dần. Sau khi có chuyên môn, tay nghề, tôi ra làm riêng.
Thời gian đầu, khó khăn trăm bề nhưng tôi khá “lỳ” và luôn có suy nghĩ mănh liệt thoát nghèo nên khách hàng ngày một ổn định.
Tôi học thêm phun xăm thẩm mỹ, chăm sóc da để mở rộng tệp khách hàng. Địa chỉ 189 Huỳnh Văn Bánh là cơ sở đầu tiên mà tôi mở ra có đầy đủ các dịch vụ, một cột mốc quan trọng trong sự nghiệp và cuộc đời.
Tôi nghĩ bản thân ḿnh là một người quyết đoán, tôi nói được làm được và không bao giờ bỏ cuộc. Có rất nhiều yếu tố để tạo nên sự thành công. Bản thân ḿnh phải là một người ham học hỏi và có sự cầu tiến. Trong kinh doanh, tôi nghĩ ngoài chuyên môn, kinh nghiệm th́ ḿnh c̣n phải làm dịch vụ tốt, có đạo đức và luôn quyết tâm “đă làm phải đẹp”.
Chính v́ tôi nói được, làm được nên lượng khách hàng Mailisa lúc nào cũng đông như trẩy hội, họ không chỉ yêu quư tay nghề giỏi mà c̣n yêu quư và ngưỡng mộ về đức tính của tôi!
Đầu tiên, cơ sở phải khang trang sạch đẹp và đảm bảo hai từ thẩm mỹ. Máy móc, trang thiết bị phải tân tiến và hiện đại. Đội ngũ nhân viên, y tá, bác sĩ có kinh nghiệm, tay nghề giỏi, chuyên môn cao, đạo đức tốt, phải có chứng chỉ, giấy phép hành nghề.
Các dịch vụ, mỹ phẩm tốt, hàng hiệu giá b́nh dân, rơ nguồn gốc xuất sứ, phải được Bộ Y tế kiểm nghiệm, cấp phép và lưu hành toàn quốc.
Ngoài ra, tôi tin rằng, sự quan tâm hậu làm đẹp là một yếu tố cực kỳ quan trọng để thể hiện sự tâm huyết và trách nhiệm với khách hàng. Tôi luôn căn dặn đội ngũ chăm sóc khách hàng phải đồng hành cùng khách hàng, chăm sóc và bảo hành 100% cho khách.