C̣n một tháng nữa là tôi đúng 77 tuổi.
Là U 80 đấy! Đăng h́nh Facebook,gặp ngoài đời ai cũng nói:
“-sao chị trẻ thế!sao chị khỏe thế!sao chị đẹp thế! Cháu ước ao sống đến tuổi cô, cũng được như cô!
-Voiloir c’est pouvoir "Tôi trả lời. Có nghĩa muốn là có thể được nhưng tôi tự dịch :” muốn là được “.
Tôi biết không phải người ta khen lấy ḷng hay khen đểu đâu. Tôicũng từng gặp một số người bằng tuổi tôi mà trông già hơn tôi có vẻ yếu ớt hơn tôi.
Tôi tập thể thao mỗi ngày, hát karaoke,đi du lịch với bạn bè, ăn uống bồi bổ và tôi cười nhiều.
Tôi ở chung với con. cơm nước giặt giũ chúng làm hết,ḿnh chỉ ăn, ngủ và vui chơi thôi…
C̣n bao năm nữa mà ưu với sầu!
C̣n bao năm nữa mà không nằm khểnh hưởng thụ.
Tôi không thích ai gọi ḿnh là bà cụ,là bà già.
Tôi nhiều tuổi chứ không già đâu nhé!
Tôi đọc quyển sách "những người trẻ lạ lùng "của bác sĩ đỗ Hồng Ngọc. Ông viết:
-Những người từ 20 đến 30 tuổi là c̣n quá trẻ.
-những người từ 30 đến 40 là những người đang trẻ.
- những người từ 40 đến năm mươi là những người hăy c̣n trẻ.
-những người từ năm mươi đến sáu mươi là những người trẻ không ngờ.
-những người từ 60 đến 70 là những người trẻ lạ lùng.
-những người trên 70 là những người trẻ vĩnh viễn.
Không có tuổi nào già cả! phải không quư vị?
Lâu rồi tôi có đọc một bài báo bác sĩ đỗ Hồng Ngọc đến thăm nhạc sĩ Trần Văn Khê lúc mới ở Pháp về. Ông viết về ông Trần Văn Khê và câu kết là “một ông già nam bộ dễ thương”. Ông Khai Trí chủ nhà sách lớn Khai Trí trước kia ở Sài G̣n nói với bác sĩ :”Sao ông dám nói ông Trần Văn Khê là ông già khi ông mới 77 tuổi ( là tuổi của tôi hiện nay đó quư dzị)
Dù là ông già dễ thương. Bởi không có tuổi nào là tuổi già cả”
…..,....
Hồi tháng mười một vừa rồi (2022), tôi và các bạn đồng nghiệp thân thiết khi xưa đi Phú Quốc 3 ngày 2 đêm . Cách này ba năm tôi có đi một lần rồi mà đi lần này thấy Phú Quốc đổi khác quá!
Nét đẹp hoang sơ của Phú Quốc ở các làng xa xa trồng tiêu đánh bắt cá vẫn c̣n. ngay trung tâm thành phố nhiều con đường, nhiều phố xá , nhiều khu vui chơi rất đẹp.
Đảo Phú Quư cũng có nhiều tṛ chơi mới được xây dựng đặc biệt có khu lặn biển san hô. Cô bạn tôi 73 tuổi c̣n dám lặn xem cảm giác thế nào,đưa tay rờ San hô, cá th́ lội nhởn nhơ trước mặt nhưng sờ không trúng…
Cô bạn tôi lên bờ rất vui vẻ và tự hào khi ở tuổi này mà dám lặn.
Mỗi chuyến đi tham quan, mỗi nơi tham quan đều có cái hay,cái đẹp của nó.
Ở cái tuổi chúng ta không phải làm việc, không được góp công sức cho xă hội nữa cái tuổi chỉ ăn chơi thôi.
Mỗi độ tuổi có cái hay riêng của nó.
Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc nói thật ra ḿnh chẳng bao giờ biết ḿnh già cả. Bạn bè cùng trang lứa th́ có chớ ḿnh th́ không.
Mỗi sáng thức dậy chúng ta nh́n vào gương chải tóc làm mát xa mặt, có thấy ta già chút nào đâu!
Có một bài thơ vui của nữ sĩ Như Không viết lúc bà tám mươi tuổi.
Dù rằng đổ vỡ thật là hư
Chẳng biết mần răng được nữa chừ
Ăn uống văi rơi làm họ bực
Vào ra đụng chạm thấy ḿnh dư
Người quen gặp lại nh́n ngơ ngẩn
Để trước quên sau kiếm mệt đừ
Dẫu biết ngày nay ra thế ấy
Xưa kia lỗi lạc một tay cừ.
Theo tôi nghĩ th́ bà Như Không mô tả một người già không phải là bà. v́ nếu bà như thế th́ làm sao mà làm thơ thất ngôn bát cú Ư tứ niêm luật chắc như thế! tuyệt vời như thế được.
Tôi viết gửi các bạn nhiều tuổi U70-U80 của tôi, mà nhiều người cứ cho là cái tuổi đă già đang già và sắp già .
Chúng ta không già! Chúng ta mỗi ngày tập ăn ngủ đúng giờ, tập thể thao, khi có bệnh th́ đi “thăm “ bác sĩ , tập thể thao trị bệnh cho sức khỏe trở về quỹ đạo của nó. Chúng ta nhớ những câu nói ngô nghê của cháu nội, cháu ngoại.,. nhớ về chuyến du lịch vừa qua với nhiều kỹ niệm.
Chúng ta vui vẻ yêu đời cười nhiều và chúng ta “HẠNH PHÚC “.
VietBF©sưu tập
|