Một vị ḥa thượng hỏi các đệ tử:
- “Ta bảo các con lên núi để chặt một cái cây. Lên trên đó, các con thấy có hai cái cây, một cái thân to và cái kia thân nhỏ. Các con sẽ chặt cây nào?”.
Các đệ tử đều trả lời:
- “Tất nhiên là chặt cây thân to ạ”.
Vị ḥa thượng mỉm cười và nói:
- “Cây thân to chỉ là một cây bạch dương b́nh thường, c̣n cây thân nhỏ là cây thông đỏ. Các con sẽ chọn cây nào bây giờ?”.
Các đệ tử nghĩ rằng cây thông đỏ chắc chắn quư hơn rồi, liền đáp: - - “Chúng con sẽ chặt cây thông đỏ, v́ cây bạch dương không giá trị bằng ạ!”.
- “Nếu cây bạch dương thẳng, c̣n cây thông đỏ bị cong, các con chặt cây nào đây?”.
Các đệ tử nhanh nhảu:
- “Trong trường hợp này nên chặt cây bạch dương ạ. Cây thông đỏ bị cong nên không thể làm ǵ được”.
Ḥa thượng lại ôn tồn:
- “Mặc dù cây bạch dương thẳng, nhưng v́ đă lâu năm, thân cây mục ruỗng. Lúc này, các con vẫn chặt nó ư?”.
Các đệ tử hơi bối rối và nói:
- “Chặt cây thông đỏ, cây bạch dương mục rồi, không c̣n giá trị nữa ạ!”.
Vị ḥa thượng nheo mắt:
- “Cây thông đỏ không bị mục ruỗng, nhưng nó bị cong quá, rất khó chặt. Các con sẽ chặt cây nào đây?”.
Các đệ tử bắt đầu cảm thấy “đuối” với những điều kiện sư thầy đưa ra, đáp:
- “Vậy chặt cây bạch dương ạ, v́ đều không thể dùng như nhau, tất nhiên sẽ chọn cây dễ chặt ạ!”.
Vị ḥa thượng vẫn chưa dừng lại:
- “Nhưng có một tổ chim trên cây bạch dương, một vài con chim non đang ở trong tổ. Các con sẽ đổi ư chứ?”.
Một trong số các đệ tử lên tiếng:
- “Sư phụ, rốt cuộc thầy muốn nói ǵ với chúng con điều ǵ ạ? Chúng con thật sự chưa hiểu được ngụ ư của thầy”.
Lúc này, vị ḥa thượng mới mỉm cười, điềm đạm bảo:
- “Tại sao các con không tự hỏi, các con chặt cây để làm ǵ? Mặc dù điều kiện của ta không ngừng thay đổi, nhưng nếu câu trả lời phụ thuộc vào mục đích ban đầu của các con, th́ các con sẽ không bị dao động theo, đúng không? Nếu các con muốn lấy củi, hăy chặt cây bạch dương. Nếu các con muốn làm đồ thủ công, hăy chặt cây thông đỏ. Chẳng nhẽ vô duyên vô cớ, các con lại cầm ŕu lên núi chặt cây ư?”.
Câu chuyện trên cho chúng ta bài học rằng:
- Chỉ khi một người có mục tiêu rơ ràng, mới không bị hoang mang, dao động bởi các điều kiện và tác động bên ngoài, không bối rối, không sợ hăi mà bước đi một cách dũng cảm và vững vàng cho đến bước cuối cùng.
VietBF©sưu tập
|