H́nh ảnh một cô gái ngoan ngoăn, dịu hiền đă hoàn toàn biến mất khi Trinh nhận ra Vũ đă chính thức vứt bỏ Trinh như vứt một món hàng phế phẩm… Trinh nổi tiếng ở quê là gái ngoan chính hiệu, bố mẹ cô đều là nhà giáo, cả ḍng họ th́ nổi tiếng hiếu học và rất nhiều người giữ chức vụ quan trọng ở huyện, ở tỉnh nhà cô.
Nh́n vào gia đ́nh và cách dạy dỗ của cha mẹ Trinh th́ Trinh là mẫu con gái điển h́nh “con nhà người ta” của bao nhiêu cha mẹ có con gái đang ở tuổi khôn lớn. Nhiều nhà thấy con ḿnh học không giỏi th́ ngay lập tức ví “phải như chị Trinh con nhà bác Mai kia ḱa”, thấy con ḿnh hư th́ cũng lại “phải ngoan như chị Trinh th́ mới được yêu quư!”. Trinh học giỏi, ngoan ngoăn, có nền tảng, lại xinh xắn phúc hậu…ai cũng nghĩ cô sẽ có một cuộc đời màu hồng, thảm hoa trải sẵn, ai ngờ phận má hồng long đong hay chính v́ cái sự “khôn ba năm dại một giờ” mà giờ đây cái h́nh tượng “con nhà người ta” giờ đă trở thành một sự chế giễu của làng trên xóm dưới chỉ v́ một chữ t́nh. Trinh yêu Vũ, một cán bộ ở ngân hàng, hai người rất xứng đôi vừa lứa cả về ngoại h́nh, tŕnh độ lẫn gia cảnh. Những tưởng câu chuyện t́nh sẽ có một cái kết hoàn hảo, ai ngờ đâu Vũ lại đá phắt Trinh sang một bên kể từ khi có sự xuất hiện của Thúy, cô nhân viên bảo hiểm – là con gái của giám đốc bảo hiểm xă hội tỉnh.
dau-kho
Trinh đau đớn khôn nguôi khi người t́nh lại phũ ḿnh như vậy, trong khi cái thai trong bụng cô đang lớn dần từng ngày, Trinh c̣n chưa kịp nói với Vũ th́ đă xảy ra cơ sự này…Trinh gặp Vũ và nói về cái thai trong bụng, nói về những t́nh cảm mà hai đứa đă có với nhau, nói về sự ḱ vọng của hai bên gia đ́nh…tất cả những ǵ có thể dùng để níu kéo Vũ quay lại Trinh đều làm hết, thậm chí Trinh đến gặp Thúy và nói cho Thúy biết t́nh trạng của ḿnh, nhưng dường như tất cả những cố gắng của cô như một ḥn đá nhỏ ném xuống mặt biển, lặn tăm và chả để lại điều ǵ, trong khi con của Vũ vẫn đang nằm trong bụng cô.Vũ rất phũ phàng khi công khai mối quan hệ với Thúy và “thẳng tay” rũ bỏ Trinh không thương tiếc, gia đ́nh Trinh cũng ngỡ ngàng khi biết hai người chia tay nhau, duy chỉ có chuyện cô mang thai là cô giấu không cho gia đ́nh biết.Trinh hoang mang và sợ hăi vô cùng, trong ḷng đủ thứ ngổn ngang, hỗn loạn mà không biết nói cùng ai, cái thai th́ đă được hơn 4 tháng, bụng đă bắt đầu thấy nhô lên, Vũ th́ chắc như đinh đóng cột rằng sẽ không quay lại với cô, nhưng nếu bỏ thai…Trinh chưa bao giờ dám nghĩ đến làm cái việc thất đức ấy? Nhưng nếu để lại, th́ cô sẽ phải sống trong thù hận với cha nó? Phải làm sao đây? Lần cuối để níu kéo và lựa chọn, cô t́m đến gặp bà Hoàn – mẹ Vũ. Người đàn bà có quyền lực nhất nh́ cái tỉnh này, có lẽ bà sẽ v́ cái máu mủ của ḿnh mà khuyên con trai hồi tâm chuyển ư. Nhưng, sự thật lại trái với những ǵ Trinh tưởng tượng, bà Hoàn nghe xong toàn bộ câu chuyện Trinh tâm sự, im lặng đứng dậy mở tủ và lấy một xấp tiền đưa cho Trinh “cháu cầm lấy và bỏ nó đi, chuyện này thằng Vũ nó đă không muốn th́ cháu đừng ép, coi như số tiền này để an ủi cháu…” rồi bà đứng lên gọi giúp việc tiễn khách.Trinh nước mắt lă chă, căm hận ngút ngàn, cô định cầm xấp tiền ném vào mặt bà Hoàn, nhưng một ư nghĩ lóe lên trong đầu cô, cô cầm xấp tiền vào rời khỏi.
Hai tháng sau, lễ cưới của Thúy và Vũ được tổ chức ở một nhà hàng sang trọng nhất nh́ thành phố, rất nhiều quan khách quan trọng đến dự tiệc, cô dâu chú rể đang chúc tụng sum vầy th́ bỗng có tiếng xôn xao khiến mọi người đều chú tâm lên màn h́nh chiếu clip ảnh cưới. Một loạt ảnh nóng của Trinh và Vũ được đăng lên lần lượt, rơ nét khiến cả hội trường xôn xao, cộng thêm những h́nh ảnh siêu âm của một thai nhi được chú thích là con của Vũ khiến Vũ và Thúy chết lặng, Vũ nháo nhào chạy đến bàn điều khiển để giục người tắt nhưng không có ai ở đó, cả đám cưới ồn ào, giễu cợt, một số người đứng dậy bỏ về, bố mẹ Vũ và bố mẹ Thúy chạy đến mỗi người cho Vũ một cái bạt tai, c̣n Thúy th́ khóc như mưa khi chứng kiến đám cưới trở thành “đám ma” thế này.Trinh đến, đi thẳng vào hôn trường, đứng dơng dạc trước mặt Vũ và Thúy, một số người lấy điện thoại ra quay lại cảnh trả thù t́nh vô tiền khoáng hậu này, Thúy lao vào định ẩu đả với Trinh “có phải tất cả là do mày làm không, con khốn?”, Trinh nh́n Thúy và Vũ ánh mắt căm hận, cô đẩy mạnh Thúy ra “tất cả những ǵ tôi làm chỉ là trả lại những cái thất đức của các người thôi!”. Trinh rút trong ví ra một xấp tiền “đây là tiền an táng của các người đó, tôi cho!”, cô ném xấp tiền vào nhóm người đang sững sờ trước mắt rồi bước đi…