Thế giới vẫn luôn tồn tại những câu chuyện và chia sẻ mới khi gần đây nhất h́nh ảnh hai bé gái có cùng chung thân và chi dưới cùng yêu một người đàn ông và giờ là hai bé gái có chung sọ năo. Có lẽ sự liên kết bằng thân thể không thể khiến hai cô bé là một khi cả hai cô bé đều có thể đi lại, nói chuyện và thậm chí là căi nhau.
Tatiana và Krista Hogan, 7 tuổi, bị dính nhau ở đầu, chung sọ năo. Hai em có thể nh́n bằng mắt của nhau và có chung cảm xúc. Tuy nhiên, cả hai đều có tư duy độc lập và tự điều khiển được chân tay của ḿnh. Việc mổ tách hai em là bất khả thi v́ bộ năo đă ḥa nhập làm một.
Khi ra đời, các bác sĩ đoán hai em không thể sống được quá một ngày. Nhưng cặp đôi, hiện sống cùng gia đ́nh ở Vernon, British Columbia, Mỹ đă vượt mọi dự đoán của các bác sĩ và có cuộc sống không khác các bạn cùng trang lứa.
Hai em có bộ năo vừa chung lại vừa riêng, v́ thế mặc dù có thể điều khiển chân tay của nhau, nhưng các em vẫn cử động được chân tay của ḿnh một cách độc lập.
Mẹ của Tatiana và Krista cho biết hai em vẫn đi học, xem phim hoạt h́nh và ăn bánh. Hai cô bé luôn vui vẻ và mang lại tiếng cười cho cả gia đ́nh, gồm cha, mẹ và 3 anh chị em khác.
Ngay từ khi mang thai, bố mẹ các em đă biết hai con gái ḿnh bị dính nhau ở đầu và tương lai chưa biết thế nào.
Nhưng họ vẫn quyết tâm sinh con - và khiến các bác sĩ kinh ngạc trước cách thức hoạt động của bộ năo chung của hai cô bé.
Hai bé không chỉ nh́n được bằng mắt của nhau mà c̣n có chung cảm xúc và cũng cảm thấy buồn khi người kia bị cù.
Tuy có thể tự điều khiển được chân tay của ḿnh, song cả hai c̣n có thể cử động được chân tay của người kia.
Và mặc dù có chung cảm giác song hai em cũng có tính cách khác nhau.
“Sau nhiều năm Tatiana đă trở thành người chỉ huy, c̣n Krista th́ trầm tính hơn và sống nội tâm hơn,” mẹ hai bé chia sẻ.
Bác sĩ phẫu thuật thần kinh Douglas Cochrane, người vẫn đang điều trị cho hai bé gái thừa nhận: “Hai cô bé đă làm tôi ngạc nhiên - làm thế nào mà chúng lại giống nhau và khác nhau như thế, làm thế nào mà hai đứa bé lại sửa chữa được sai lầm của tạo hóa để có một cuộc sống vui vẻ như vậy".
Hai bé không chỉ học được cách chạy và chơi với nhau mà c̣n xác định được cả hai có chung suy nghĩ hay không. Mọi người trong gia đ́nh tin rằng hai cô bé chắc chắn có khả năng giao tiếp với nhau ngay trong đầu của ḿnh từ cách mà hai em trêu chọc nhau và có thể chia sẻ một câu chuyện đùa mà không cần nói.
Trong khi hai cô bé luôn t́nh cảm với nhau, giống như bất kỳ anh chị em ruột nào khác, song cũng hay căi nhau, và cha mẹ thường phải vất vả để giảng ḥa.
“Chúng tôi phải bảo chúng, "Hai con sẽ phải sống cả đời với nhau trong thế giới này, các con cần hợp tác và ḥa thuận với nhau."
“Có những lúc hai đứa có thể đánh nhau, tức giận và thất vọng về nhau và những cuộc chiến đó có thể trở thành bạo lực.”
Hai cô bé sẽ không bao giờ có thể tách ra hoặc sống độc lập v́ bộ năo hai em đă ḥa nhập với nhau, tương tự như một chiếc khóa kéo, tuy là hai nửa riêng biệt nhưng gắn chặt với nhau.
Dáng vẻ của hai em luôn thu hút ánh nh́n của mọi người và những đứa trẻ ṭ ṃ thường hỏi tại sao chúng lại dính với nhau như vậy.
Song hai bé gái không mấy bận tâm đến điều đó và luôn vui vẻ giải thích rằng “Khi nằm trong bụng mẹ chúng tớ lớn lên cùng nhau, thế cho nên chúng tớ dính với nhau,” Tatiana nói.
***